Chương trước
Chương sau
Giọng nói vừa vang lên, một lão giả tóc bạc mặc trường bào màu đen, trước ngực thêu chữ “Đan” đi từ sau thiên môn ra, bước đến bên cạnh Chung Tử Kỳ.  

             Thấy lão giả này, vẻ mặt Chung Tử Kỳ ngẩn ra, đôi mắt cô đảo liên tục, giống như đứa bé phạm phải sai lầm, nghĩ xem nên giải thích thế nào.  

             - Sư phụ, không phải người đang luyện đan sao, sao người lại ra ngoài rồi?  

             Khi Chung Tử Kỳ nói chuyện, cô vụng trộm vẫy tay với người của Đan Đạo Các, ý bảo bọn họ nhanh đuổi Mạc Phàm đi.  

             - Ta đang luyện đan, nhưng đan dược của ta bị con lớn giọng ầm ĩ nổ tung rồi, con cảm thấy nếu ta không ra có khả năng cả Đan Đạo Các sẽ bị con hủy hay không.  

             Lão giả kia hừ lạnh một tiếng.  

             - Sư phụ, con lớn giọng thật nhưng không khoa trương như vậy, người luyện đan thất bại luôn oán trách con, con làm đồ đệ của người cảm thấy rất áp lực, nhỡ đâu con không có biện pháp truyền đan thuật của người xuống thì làm sao bây giờ?  

             Vẻ mặt Chung Tử Kỳ lấy lòng, nhỏ giọng cãi lại.  

             - Nha đầu con, Hoa Vân Đan luyện thế nào rồi?  

             Lão giả nhíu mày, lập tức lắc đầu nói.  

             - Sư phụ, bỗng nhiên con mới lĩnh ngộ được chân đế của Hoa Vân Đan, con lập tức đi luyện chế, lần này nhất định sẽ mã đáo thành công.  

             - Thật sao?  

             Vẻ mặt lão giả nghi ngờ hỏi.  

             - Thật.  

             Chung Tử Kỳ gật đầu liên tục.  

             - Nếu không còn chuyện gì, bây giờ con đi luyện đan đây?  

             Chung Tử Kỳ nói xong muốn rời đi.  

             - Đợi một chút, cậu ta là sao đây?  

             Lão giả nhìn về phía Mạc Phàm hỏi.  

             - Cậu ta sao?  

             Chung Tử Kỳ thầm kêu không hay rồi, cuối cùng sư phụ cô vẫn nhắc tới Mạc Phàm.  

             - Cậu ta tới mua đan dược, thấy đồ đệ sư phụ xinh đẹp, cho nên đùa giỡn con, mấy vị sư huynh đang đuổi cậu ta đi giúp con.  

             Chung Tử Kỳ nghĩ một lát nói.  

             - Cậu ta đùa giỡn con sao?  

             Lão giả nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm Chung Tử Kỳ nói.  

             - Sư phụ, người nhìn con như vậy làm gì, chẳng lẽ người không tin con sao?  

             Chung Tử Kỳ trừng mắt nhìn, vẻ mặt khó mà tin nói.  

             Cô rất xinh đẹp, có vấn đề gì sao?  

             Có người đùa giỡn cô, chuyện này không bình thường à?  

             Lão giả không nhìn Chung Tử Kỳ, mà nhìn về phía Mạc Phàm.  

             - Ngươi tới xin làm đan sư đúng không?  

             - Không sai.  

             Mạc Phàm liếc mắt nhìn Chung Tử Kỳ một cái, cười nhạt nói.  

             Chậm trễ nhiều thời gian trên người Chung Tử Kỳ như vậy, cuối cùng cũng gặp được người đáng tin.  

             - Dược khí trên người ngươi rất nặng, nặng nhất trong đám người độ tuổi như ngươi, ta tên là Tô Thông Huyền, là đan sư cao cấp ở Đan Đạo Các, ngươi muốn xin đan sư cấp bậc gì?  

             Tô Thông Huyền ôn hòa nói.  

             Mỗi đan sư đều là y tiên, trái lại cũng vậy, chẳng qua thiên hướng khác nhau.  

             Cho nên dựa vào trình độ luyện đan khác nhau của đan sư, đều không có số lượng dược khí như nhau.  

             Dược khí trên người Mạc Phàm ít hơn ông ta, nhưng mạnh hơn Chung Tử Kỳ không biết bao nhiêu lần, sao có thể là người đùa giỡn Chung Tử Kỳ?  

             - Đan sư cao cấp.  

             Mạc Phàm nói thẳng.  

             - Đan sư cao cấp sao?  

             Tô Thông Huyền nhướn mày, trong mắt hiện lên dị sắc.  

             Dược khí của Mạc Phàm rất nặng, nhưng không có nghĩa là có thể luyện đan.  

             Trên người không ít người có dược khí rất nặng, một loại là tiếp xúc rất nhiều với đan dược, loại còn lại là luyện thể từ nhỏ đã ngâm trong nước thuốc, loại sau cũng rất nhiều.  

             Cho dù Mạc Phàm không phải loại sau, với độ tuổi của Mạc Phàm, thành đan sư trung cấp xem như khá lắm rồi.  

             - Quy tắc thành đan sư cao cấp ngươi biết rồi đúng không?  

             Tô Thông Huyền không nói gì thêm, hỏi thẳng.  

             - Đúng vậy.  

             Mạc Phàm gật đầu.- Vậy ngươi đi theo ta.  

             Tô Thông Huyền nói.  

             Nói xong ông ta xoay người đi vào thiên điện.  

             Ông ta mới đi hai bước, lại quay đầu liếc Chung Tử Kỳ một cái.  

             - Tử Kỳ, con cũng đứng ở một bên đi, dựa theo quy định ít nhất phải có hai đan sư ở đây.  

             Chung Tử Kỳ bĩu môi, trừng Mạc Phàm một cái nói.  

             - Ngươi còn nhỏ như vậy, bổn đại tiểu thư nhìn xem ngươi thành đan sư cao cấp thế nào.  

             Cô nói mình bị đùa giỡn lại biến thành lừa dối sư phụ, Mạc Phàm khiến cô mất mặt lớn như vậy, dù thế nào cô cũng phải xem Mạc Phàm có thể thành đan sư kiểu gì.  

             - Tử Kỳ, con còn làm gì thế?  

             Tô Thông Huyền nghe thấy lời Mạc Phàm nói, ở phía xa hỏi.  

             - Không có gì sư phụ, con đang giúp người kiểm tra trình độ luyện đan của tên này.  

             Chung Tử Kỳ vội nói.  

             Cô không cho Tô Thông Huyền cơ hội nói, xoay người chạy đi.  

             Tô Thông Huyền lắc đầu, dẫn Mạc Phàm vào một phòng luyện đan.  

             Phòng luyện đan bố trí rất đơn giản, ngoại trừ một lò luyện đan, xung quanh đặt một số bàn để đồ ra, thì không còn thứ gì khác.  

             Trên vách tường thì khắc đầy trận pháp, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần trận pháp ở ngoài.  

             Chỉ trong phút chốc, Chung Tử Kỳ bưng một khay đi tới, đặt đồ trên bàn trước người Mạc Phàm.  

             - Quy củ ngươi biết cả rồi, như ngươi mong muốn, đây là ba cửa ngươi phải qua.  

             Chung Tử Kỳ mở vải đỏ trên khay ra, tức giận nói.  

             Sao cô không biết ba cửa phải qua, cho dù là qua ba cửa, cũng phân chia khó dễ.  

             Có một số cửa khó, cho dù là đan tôn cũng không có biện pháp qua được dễ dàng, đơn giản thì dễ hơn nhiều.  

             Cô lấy cho Mạc Phàm…  

             Tô Thông Huyền nhìn thoáng qua thứ trên mâm, ông ta lạnh lùng liếc Chung Tử Kỳ một cái, nhưng không nói gì thêm.  

             Qua ba cửa, theo thứ tự là phân biệt dược, giải dược, chế thuốc.  

             Phân biệt dược là trong nhiều loại dược, phân rõ dược cần, chủ yếu kiểm tra về dược lý.  

             Giải dược là dựa vào đan dược tương ứng, luyện chế ra giải dược giải trừ dược tính của đan dược này, kiểm tra về dược tính.  

             Chế thuốc là luyện chế ra một loại đan dược có cấp bậc tương ứng.  

             Trong tình hình chung, phân biệt dược thành công là học đồ, có thể giải dược là đan sư sơ cấp và trung cấp, chế thuốc là đan sư cao cấp.  

             Ba cửa, độ khó tăng dần theo thứ tự.  

             Nhưng vì người thông qua ba cửa ải phải có thực lực nhất định, cho nên độ khó của ba cửa ải này tương đương với đan sư cao cấp.  

             Ví dụ như phân biệt dược, không lấy mấy chục hoặc trên trăm loại dược liệu, mà lấy một số nước thuốc được luyện chế ra, đan dược gì đó để phân biệt, thậm chí còn trộn lẫn với nhau.  

             Giải dược, muốn giải dược cũng là đan dược cao cấp, chế thuốc càng khỏi phải nói.  

             Chung Tử Kỳ lấy đồ qua ba cửa, theo thứ tự là nguyên liệu của Thiên Cơ Tán, Vạn Diệt Linh Đan và Tinh Thần Đan.  

             Đan sư cao cấp, không phải mỗi lần đều thành công, khả năng bạo đan là rất cao.  

             Cho dù là ông ta, cũng ít luyện chế vào ban ngày.  

             Chung Tử Kỳ thấy Tô Thông Huyền không nói gì thêm thì ngầm vui vẻ, nhìn Mạc Phàm với vẻ đắc ý.  

             - Tiểu tử, đây là đề ngươi phải qua hôm nay, ngươi chuẩn bị khi nào thì bắt đầu?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.