Giọng nói vừa vang lên, một lão giả tóc bạc mặc trường bào màu đen, trước ngực thêu chữ “Đan” đi từ sau thiên môn ra, bước đến bên cạnh Chung Tử Kỳ.
Thấy lão giả này, vẻ mặt Chung Tử Kỳ ngẩn ra, đôi mắt cô đảo liên tục, giống như đứa bé phạm phải sai lầm, nghĩ xem nên giải thích thế nào.
- Sư phụ, không phải người đang luyện đan sao, sao người lại ra ngoài rồi?
Khi Chung Tử Kỳ nói chuyện, cô vụng trộm vẫy tay với người của Đan Đạo Các, ý bảo bọn họ nhanh đuổi Mạc Phàm đi.
- Ta đang luyện đan, nhưng đan dược của ta bị con lớn giọng ầm ĩ nổ tung rồi, con cảm thấy nếu ta không ra có khả năng cả Đan Đạo Các sẽ bị con hủy hay không.
Lão giả kia hừ lạnh một tiếng.
- Sư phụ, con lớn giọng thật nhưng không khoa trương như vậy, người luyện đan thất bại luôn oán trách con, con làm đồ đệ của người cảm thấy rất áp lực, nhỡ đâu con không có biện pháp truyền đan thuật của người xuống thì làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Chung Tử Kỳ lấy lòng, nhỏ giọng cãi lại.
- Nha đầu con, Hoa Vân Đan luyện thế nào rồi?
Lão giả nhíu mày, lập tức lắc đầu nói.
- Sư phụ, bỗng nhiên con mới lĩnh ngộ được chân đế của Hoa Vân Đan, con lập tức đi luyện chế, lần này nhất định sẽ mã đáo thành công.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3715558/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.