Chương trước
Chương sau
Phía Tây Bắc của Thiên Long Thành, trên một tiểu hồ màu đen có đường kính hơn một ngàn mét.  

             Bốn phía tiểu hồ được bố trí 81 Trận Bàn, hình thành một trận pháp chín tầng bao phủ tiểu hồ ở bên trong.  

             Lúc này bởi vì không ít người cách tiểu hồ tương đối gần, cho nên tới gần Ma Hồ trước một bước.  

             Giữa tiểu hồ, Lý Thanh Thành và lão giả kia đứng bên trên.  

             - Tiểu thư, không phải ngươi cảm thấy có hứng thú với tiểu tử Hạ giới kia sao, sao lại đồng ý để tiểu tử kia khiêu chiến với Nghịch Thủy Hàn, dựa theo quan sát của ta, y thuật của tiểu tử kia cho dù phóng tới Thần Nông Tông cũng không bị chôn vùi, Tôn Vô Tật còn không bằng một phần vạn tiểu tử kia.  

             Lão giả họ Viên cảm thấy khó hiểu hỏi.  

             Ông ta vốn phái người tới đó, sau đó nghĩ một lát lại tự mình đi qua đó, chẳng qua lúc Nghịch Thủy Hàn tới, ông ta đã rời đi rồi.  

             Mạc Phàm chia độc dược ra làm nhiều phần như vậy, sau đó lại tiến hành tổ hợp phức tạp như vậy lần nữa, cho dù ông ta là tu sĩ Hóa Thần cũng không thể làm tinh tế như thế.  

             Mạc Phàm mới chưa tới 20 tuổi đã có y thuật như vậy, chắc chắn sau này càng thêm bất phàm.  

             - Viên thúc, ngươi bị y thuật của cậu ta đả động rồi à?  

             Đôi mắt như hồ nước của Lý Thanh Thành nhìn về phía Thiên Long Thành, thản nhiên nói.  

             - Không sai.  

             Lão giả họ Viên không giấu diếm, gật đầu.  

             Y tiên là nghề rất được hoan nghênh ở Tu Chân giới, phàm là y tiên không chỉ luyện đan chế dược, còn có không ít thuật cải tử hoàn sinh.  

             Nhất là một số thiên tài y đạo, lại càng là thượng khách của không ít thế lực, Mạc Phàm đã biểu hiện ra tiềm chất như vậy.  

             Cho dù ở trên chiến trường, có sự tồn tại của một y tiên, thậm chí có thể thay đổi được cuộc chiến.  

             - Quả thật y thuật của cậu ta không tệ, mà ta cũng muốn xem rốt cuộc cậu ta có bao nhiêu thiên phú, nhưng ngươi không biết rằng, cậu ta cũng đang truyền một tín hiệu cho chúng ta sao?  

             Hai tay Lý Thanh Thành vòng quanh ngực nói.  

             - Tín hiệu gì?  

             Lão giả họ Viên nhướn mày, càng thấy khó hiểu hỏi.  

             - Cậu ta rất bất phàm.  

             Y thuật của Mạc Phàm, đừng nói là gấp vạn lần Tôn Vô Tật, mười vạn lần cũng không quá, hai người hoàn toàn không cùng một tầng.  

             Long xà bất đồng cư, long không đấu với xà, bởi vì xà là trùng, vốn dĩ không cùng cấp bậc với long.  

             Mạc Phàm triển lãm y thuật trước mặt Tôn Vô Tật, không chỉ khiến Tôn Vô Tật tâm phục khẩu phục, cũng có ý cho bọn họ xem.  

             Trừ chuyện đó ra, Mạc Phàm gặp Nghịch Thủy Hàn phát khiêu chiến tại chỗ, đây không chỉ là khiêu chiến Nghịch Thủy Hàn, cũng có ý cho Thiên Cơ Các bọn họ nhìn.  

             Nếu Mạc Phàm thắng Nghịch Thủy Hàn, uy hiếp của Thiên Cơ Các bọn họ không có nhiều hiệu quả đối với Mạc Phàm, cùng lắm là ngăn Mạc Phàm lấy được vị trí thứ nhất hải tuyển, không thể ngăn Mạc Phàm tiến vào Thần Nông Tông.  

             Bởi vì người trong top 10, đều có thể tiến vào Thần Nông Tông.  

             Nếu Mạc Phàm thường cho bọn họ tín hiệu này, tất nhiên bọn họ sẽ không cúi đầu.  

             Nếu Mạc Phàm thắng được Nghịch Thủy Hàn, cô ta sẽ đồng ý điều kiện của Mạc Phàm.  

             Ngược lại, cho dù y thuật của Mạc Phàm cao tới đâu, cũng không đáng để Thiên Cơ Các bọn họ khúm núm.  

             - Ta hiểu được ý của tiểu thư, e rằng tiểu tử này không phải đối thủ của Nghịch Thủy Hàn?  

             Lão giả họ Viên lộ ra thoải mái, nhưng lập tức lo lắng nói.  

             - Chuyện này thì ta cũng không biết, phải xem Mạc công tử rồi.  

             Vẻ mặt Lý Thanh Thành không thay đổi, dáng vẻ hờ hững nói.  

             Cô ta không biết Mạc Phàm mạnh cỡ nào, dựa theo thông tin mà cô ta có được, Mạc Phàm chưa từng ra tay chân chính.  

             Trái lại cô ta biết rõ về Nghịch Thủy Hàn, cho dù cô ta có Thiên Cơ Các đứng sau, bên cạnh là một tu sĩ Hóa Thần, cô ta có thể không trêu chọc Nghịch Thủy Hàn sẽ không đi trêu chọc.  

             Không chỉ vì Nghịch Thủy Hàn tâm ngoan thủ lạt, bởi vì lúc cô ta biết tin về Mạc Phàm, cũng biết rõ tin ngũ cấp về Nghịch Thủy Hàn.  

             Đương nhiên thắng thua đều có lợi với cô ta.  

             Mạc Phàm thắng, cô ta có thể đầu tư một chút trên người Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm thua, cô ta xem như giảm bớt lãng phí không cần thiết.  

             - Nhưng có phải chuyện này không công bằng với Mạc công tử hay không?  

             Lão giả họ Viên nhíu mày nói.  

             Nghịch Thủy Hàn am hiểu lực hàn băng, Mạc Phàm có huyết mạch Hồng Liên, là thể chất thuộc tính hỏa.  

             Lôi đài ở trên Ma Hồ, có lợi với Nghịch Thủy Hàn hơn nhiều.  

             - Như vậy mới có thể thấy rõ bản lĩnh thật của Mạc công tử.  

             Lý Thanh Thành hơi nhếch môi cười, nói.  

             Nếu muốn đầu tư, dù thế nào cũng phải nắm chắc trong tay.  

             Vì nhằm an toàn, tất nhiên phải nghiêng về Nghịch Thủy Hàn một chút.  

             Đương nhiên Mạc Phàm lớn mật uy hiếp cô ta, bên trong cũng có chút ý trừng phạt.  

             - Chuyện này…  

             Lão giả họ Viên còn định nói gì đó.  

             Bỗng nhiên hơi lạnh xuất hiện, tiếng phượng minh thanh thúy vang lên theo, băng phượng của Nghịch Thủy Hàn mang theo Tiểu Vũ lượn vòng trên không Ma Hồ.  

             “Bùm” một tiếng, rơi lên trên hồ nước.  

             Hồ nước lập tức bắn lên cao mấy chục mét, đánh sang hai bên, sóng nước này còn chưa hạ xuống đã biến thành khối băng.  

             Không chỉ những sóng nước này bị đóng băng, chỉ trong phút chốc khi Nghịch Thủy Hàn hạ xuống, nửa mặt hồ chỗ anh ta đứng bị đông cứng.  

             Nghịch Thủy Hàn nhìn lướt qua người xung quanh, lạnh lùng nói:  

             - Người không liên quan, không muốn chết thì cút xa một chút.  

             ấ ắ ổNghe thấy lời Nghịch Thủy Hàn nói, sắc mặt không ít tu sĩ ở đây thay đổi.  

             Tuy có trận pháp chín tầng, nhưng khí lạnh trên người Nghịch Thủy Hàn, vẫn khiến bọn họ có cảm giác sẽ đông cứng bất cứ lúc nào.  

             Đây là trong tình huống Nghịch Thủy Hàn chưa dùng hết lực, nếu Nghịch Thủy Hàn thi triển hết thực lực của mình, sẽ khủng bố tới cỡ nào.  

             Không biết Mạc Phàm có thể ngăn cản hay không, bọn họ không tới đây xem diễn.  

             Tuy trên mặt không ít người lộ ra vẻ bất mãn, nhưng vẫn lùi về phía xa.  

             Vì xem hải tuyển của Thần Nông Tông mà bị giết, thật sự không đáng.  

             Những người này mới lùi ra, Mạc Phàm cưỡi phượng hoàng lửa tới trên không Ma Hồ.  

             Hắn nhìn thoáng qua Lý Thanh Thành ở giữa Ma Hồ, vẻ mặt hắn như thường, chậm rãi hạ xuống nửa khác trong Ma Hồ.  

             Ngoại trừ Mạc Phàm, Đông Phương Sóc, Bộ Kinh Phàm, Long Vạn Sinh, Mạnh Vô Kỳ và không ít người đã tới.  


             Hàn khí vô khổng bất nhập của Nghịch Thủy Hàn biến mất, mọi người ở xung quanh hơi thở phào nhẹ nhõm.  

             Làm xong những chuyện này, ý niệm của lão giả họ Viên vừa động, cơ thể tự nhiên bay lên, mãi cho đến khi đến Trận Nhãn trên đỉnh trận pháp chín tầng mới dừng lại.  

             Lý Thanh Thành thấy lão giả họ Viên hoàn thành trận pháp, thì liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Nghịch Thủy Hàn một cái, bàn tay trắng nõn vươn về phía hai người.  

             - Dựa theo quy củ của Thần Nông Tông, trước khi tỷ thí, mời giao lệnh bài của hai người ra trước.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.