Chỉ trong phút chốc, Mạnh Hữu Vi cầm một chiếc hộp ngọc do cổ ngọc tạo ra xuất hiện trong phòng.
Chiếc hộp này dài hai thước, do một khối ngọc thạch màu vàng điêu khắc mà thành, phù văn ở mặt ngoài đã mơ hồ không rõ theo thời gian, còn đứt đoạn.
Trong hộp là thứ gì đó hình rồng như ẩn như hiện.
Nhưng kỳ lạ chính là, chiếc hộp này không khóa, cái nắp và thân hộp nối với nhau, giống như một khối ngọc thạch hoàn chỉnh.
Nếu không phải có thể nhìn thấy đồ chứa bên trong và không gian, hắn thật sự hoài nghi đây chỉ là khối ngọc thạch, không phải một chiếc hộp.
- Thúc thúc, người muốn đưa thứ này sao?
Mạnh Vô Kỳ ở bên cạnh nhìn thấy thứ này, vội vàng hỏi.
Anh ta từng thấy chiếc hộp này rồi, có lần anh ta vụng trộm chui vào mật khố, muốn mở chiếc hộp này ra, kết quả bị Mạnh Hữu Vi đánh một trận, đó là lần đầu tiên Mạnh Vô Kỳ bị đánh.
Trước đây anh ta phạm phải sai lầm gì đều không bị đánh.
Đây đủ để thấy tầm quan trọng của chiếc hộp này.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, trên gương mặt bình tĩnh hiện lên vui mừng.
- Đây là?
- Đây là thứ mà tổ tiên ta để lại, cụ thể là gì ta cũng không biết, vẫn luôn đặt ở sâu trong mật khố, nói là nếu ngày sau cùng đường mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3708824/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.