Chương trước
Chương sau
- Cách hải tuyển còn một chút thời gian, không cần phải gấp như vậy, Mạc công tử có cần nghỉ ngơi trước hay không, đợi rảnh rỗi, chúng ta lại nói cũng không muộn.  

             Mạnh Hữu Vi nhìn Nam Cung Thanh đứng bên Mạc Phàm, trong mắt hiện lên chút dị sắc hỏi.  

             Nam Cung Thanh phát hiện ra ánh mắt của Mạnh Hữu Vi, khuôn mặt hơi đỏ lên.  

             - Mạnh thúc thúc cần Tiểu Thanh tránh đi không?  

             - Chuyện này không phải là bí mật, không cần Tiểu Thanh cô nương tránh đi, chỉ là nếu hai người không cần nghỉ ngơi, bây giờ ta có thể nói cho mọi người nghe chuyện hải tuyển.  

             Mạnh Hữu Vi cười nhạt nói.  

             Tuy chuyện hải tuyển không lan truyền rộng, nhưng không phải bí mật gì.  

             - Mạnh thúc thúc cứ nói đừng ngại, Tiểu Thanh cũng có chút hứng thú với hải tuyển của Thần Nông Tông lần này.  

             - Được rồi, hải tuyển lần này chủ yếu là Thần Nông Tông muốn chọn một chiến tu, đại diện cho Thần Nông Tông tham dự Đại Bỉ trăm năm vào một năm sau, cho nên phạm vi không chỉ là tinh vực dưới trướng Thần Nông Tông, những tinh vực khác phàm là tu sĩ có thân phận đáng tin cậy đều có thể tham gia, nếu là tinh vực dưới Thần Nông Tông, mỗi thành có thể tiến cử một người, những nơi khác thì từng tinh cầu tiến cử một người.  

             Mạnh Hữu Vi nói.  

             - Thần Nông Tông là một trong thập đại tông phái, vì sao không phái đệ tử hạch tâm của mình tham gia, phải lựa chọn đệ tử thông qua hải tuyển, nếu ta nhớ không nhầm, Đại Bỉ lần trước Thần Nông Tông lấy được quán quân.  

             Nam Cung Thanh gãi má, cảm thấy khó hiểu nói.  

             Nam Cung Thanh vừa mới nói xong, vẻ mặt Nam Cung Ly rầu rĩ không vui, bĩu môi nói:  

             - Đại Bỉ lần trước sở dĩ Thần Nông Tông đạt được quán quân, là vì người của Thần Nông Tông có thể dây dưa, dây dưa tới khi đối phương không còn chút linh khí nào, cuối cùng bị đánh bại, thế cho nên Đại Bỉ lần này đã sửa quy tắc.  

             - Gia gia, sửa quy tắc gì ạ?  

             Nam Cung Thanh tò mò hỏi.  

             - Mỗi trận đấu không thể vượt quá một canh giờ, nếu vượt quá, người chủ động ra trận thắng.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             - Vậy mà tiểu tử ngươi cũng biết?  

             Nam Cung Ly nhướn mày, nhìn Mạc Phàm với vẻ bất ngờ.  

             - Đoán.  

             Mạc Phàm giải thích.  

             Trái lại hắn có biết chút ít chuyện này, bởi vì Đại Bỉ trăm năm lần trước, là con trai của nhị sư huynh hắn đại diện cho Thần Nông Tông tham gia.  

             Hắn từng gặp tiểu tử này mấy lần, còn học luyện đan một thời gian với hắn, tuổi không lớn, nhưng trầm ổn hơn người trưởng thành khác nhiều.  

             Dựa vào bí kỹ y pháp vững chắc và tu vi không kém, vậy mà tiến vào trận chung kết.  

             Trong trận chung kết, anh ta và người Nam Cung gia đánh ba ngày ba đêm, đa số thời gian đều dựa vào các loại y pháp chữa thương, khôi phục, làm hao liên tục linh khí của đệ tử Nam Cung gia, đánh bại đối phương.  

             Vì phòng ngừa trận đấu như vậy xảy ra, quy tắc Đại Bỉ được sửa lại.  

             Sau khi sửa chữa quy tắc, thì không thích hợp với đệ tử Thần Nông Tông lấy y nhập đạo.  

             Đương nhiên Thần Nông Tông có thể trở thành thập đại tông môn, thì sức chiến đấu cũng không tệ như vậy, nhưng công pháp ảo diệu của Thần Nông Tông chỉ có người cấp bậc Nguyên Anh trở lên mới có thể biểu lộ.  

             Mà người tham gia Đại Bỉ, chỉ có thể là Nguyên Anh kỳ.  

             Như vậy chuyện này vô cùng bất lợi đối với đệ tử của Thần Nông Tông.  

             - Ngươi đoán không sai, sau khi sửa quy tắc này, nếu Thần Nông Tông phái đệ tử của tông môn mình, đừng nói là quán quân, chưa chắc đã lọt vào top 100, bọn họ không tìm chiến tu cũng không được.  

             Nam Cung Ly không hỏi nhiều, nói.  

             ấ ề ế ầ ồ ể ể ế ầ ấĐược phái tham gia Đại Bỉ, bất luận là ai đều là chiến tu đứng đầu được bồi dưỡng đặc biệt ở các tông phái, thực lực không thể dùng phi phàm để hình dung, hạn chế một canh giờ sẽ đào thải đệ tử Thần Nông Tông rất nhanh.  

             Thời gian công bố quy tắc Đại Bỉ cách quá ngắn bắt đầu Đại Bỉ, căn bản không đủ để Thần Nông Tông bồi dưỡng ra một chiến tu.  

             Phải biết rằng chiến tu cường đại, đều bắt đầu huấn luyện từ nhỏ, một năm không có tác dụng gì.  

             - Thay đổi quy tắc, như vậy chẳng phải không công bằng với Thần Nông Tông sao?  

             Nam Cung Thanh hơi bất mãn nói.  

             Nam Cung Thanh còn chưa dứt lời, cô mới mở miệng, Nam Cung Ly đã tức muốn chết.  

             Nếu quy tắc thay đổi từ sớm, quán quân Đại Bỉ lần trước đã là của Nam Cung gia bọn họ, vậy mà Nam Cung Thanh nói không công bằng với Thần Nông Tông.  

             - Ta cảm thấy là không công bằng với Nam Cung gia chúng ta mới đúng, nếu không sửa quy tắc, tiểu tử này không thể tiến vào Thần Nông Tông nhanh như vậy đâu.  

             Nam Cung Ly cố nén giận nói.  

             - Thành chủ, lúc trước ngươi nói có thể nhìn thấy thông tin của người tham gia hải tuyển là thông qua phương thức gì?  

             Mạc Phàm mỉm cười hỏi.  

             Trong số những người tham gia hải tuyển, không chỉ có tinh vực dưới Thần Nông Tông, còn có cao thủ những tinh vực khác, như vậy thông tin về đối thủ sẽ phiền phức hơn nhiều.  

             - Thứ này.  

             Mạnh Hữu Vi lấy một lệnh bài màu đen ra.  

             Ông ta rót linh khí vào trong, ném lệnh bài lên không trung.  

             Một đạo quang bắn từ trong lệnh bài ra, chiếu một danh sách lên trên vách tường.  

             Trên danh sách này là thứ tự từ 1 tới 100, mỗi vị trí đều có một cái tên.  

             - Đây là danh sách hải tuyển do Thiên Cơ Các tuyên bố, chỉ có thông tin của 100 tuyển thủ.  

             Mạnh Hữu Vi giải thích.  

             - Hóa ra là như vậy.  

             Mạc Phàm hiểu ra nói.  

             Trái lại hắn có biết về Thiên Cơ Các, một tông môn rất nổi tiếng ở Tu Chân giới, tông chủ là mỹ nữ tuyệt thế, chuyên phụ trách thu thập tin tức, sắp xếp các danh sách.  

             Kiếp trước bảng y tiên có hắn, cũng là Thiên Cơ Các sắp xếp.  

             Hắn chỉ không ngờ trận đấu như hải tuyển của Thần Nông Tông, vậy mà Thiên Cơ Các cũng không bỏ qua.  

             Rất nhanh hắn tìm được cái tên quen thuộc trong danh sách, Vọng Cơ Vọng Nguyệt Lâu.  

             - Hả?  

             Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ vẻ bất ngờ.  

             Kiếp trước Vọng Cơ sư huynh là người đại diện cho Thần Nông Tông dự thi, hiện giờ chỉ thứ 69.  

             Nhưng hắn xem xong thoải mái hơn.  

             Ở vị trí thứ 99, vẫn viết tên Mộ Dung Phi của Viêm Dương Thành.  

             Bởi vì còn chưa bắt đầu hải tuyển, danh sách này cập nhật hơi muộn, có không ít người còn chưa biểu lộ thực lực, chỉ có thể dựa vào chiến tích lúc trước, cho nên Vọng Cơ sư huynh của hắn mới được xếp ở vị trí thấp như vậy.  

             Tuy danh sách không chính xác lắm, nhưng hắn vẫn nhìn mấy cái tên đứng đầu.  

             - Thứ nhất, Chiến Thần Thành Tương Thành, thứ hai, Kiếm Mộ Tinh Lý Thu Minh, thứ ba, Ma Thiên Thành Ôn Thủy Hàn…  


             Mạc Phàm hỏi.  

             Lệnh bài chiếu ra danh sách của Mạnh Hữu Vi là Thiên Cơ Lệnh, nếu những người này được xếp vào danh sách, thông qua Thiên Cơ Lệnh có thể tra rõ thông tin của bọn họ, nhưng chuyện này cần thời gian nhất định.  

             Mạnh Hữu Vi còn chưa trả lời, Nam Cung Ly đã tức giận xen miệng nói.  

             - Tiểu tử, ngươi muốn xem thông tin về những người này trước, hay là giải Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trên người ngươi xuống trước đây.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.