Chương trước
Chương sau
- Hội đấu giá, là hội đấu giá Hỏa Thần một năm một lần ở Liệt Hỏa Tinh sao?  

             Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  

             Gần Thần Nông Tông có năm tinh vực, đối ứng với ngũ hành.  

             Gần Liệt Hỏa Tinh là trong ngũ hành hỏa, bởi vì thừa các loại thiên tài địa bảo thuộc tính hỏa, hàng năm đều tổ chức hội đấu giá Hỏa Thần.  

             Địa điểm khác nhau, bình thường đều dành một chỗ ở gần đại thành nào đó, dùng để tổ chức hội đấu giá.  

             Vậy mà năm nay đặt ở Tinh Hỏa Trấn, nếu là như vậy, hắn không cần phải tới Thập Nhật Thành rồi.  

             Thập Nhật Thành vì năm đó thập chích kim ô nhô lên cao, khiến linh dị ở Thập Nhật Thành dị biến, nhưng trải qua nhiều năm khai thác, Phượng Hoàng Thạch đã sớm vô cùng hiếm có, gần như có thể ngộ nhưng không thể cầu.  

             Cho dù đến Thập Nhật Thành, có thể lấy được Phượng Hoàng Thạch hay không phải dựa vào vận khí, xác suất còn không bằng hội đấu giá Hỏa Thần.  

             Vậy mà năm nay hội đấu giá Hỏa Thần ở Tinh Hỏa Trấn, mà tình cờ hắn lại tới Tinh Hỏa Trấn, vậy quá tốt rồi.  

             Nhưng nghĩ một lát hắn thoải mái hơn.  

             Hội đấu giá ở Tinh Hỏa Trấn, Truyền Tống Trận ở Tinh Hỏa Trấn vô cùng sôi động, tinh lực mạnh hơn những nơi khác nhiều, thông đạo truyền tống của hắn xảy ra vấn đề, bị hút tới đây cũng rất bình thường.  

             - Đúng, đúng là hội đấu giá Hỏa Thần.  

             Trong mắt Đồng Chiến lộ ra dị sắc, nói.  

             Quân Đình là đại thế lực ở Tu Chân giới, gần như không ai không biết, cho dù là tán tu ở Hạ giới cũng có khả năng biết tới, dù sao Quân Đình có truyền thừa ở Hạ giới, Mạc Phàm biết Quân Đình cũng không có gì kỳ lạ.  

             Nhưng ngay cả hội đấu giá Hỏa Thần mà Mạc Phàm cũng biết, chuyện này không đơn giản rồi.  

             Ở Tu Chân giới có không biết bao nhiêu tinh vực, cũng có vô số hội đấu giá, Mạc Phàm lại biết hội đấu giá Hỏa Thần.  

             - Khi nào bắt đầu?  

             Mạc Phàm hỏi.  

             - Ba ngày sau.  

             - Ba ngày sau ngươi đưa thẻ thân phận và lệnh bài tiến vào hội đấu giá tới chỗ Lục La, ta giải chú ấn trên người anh ta, còn mấy ngày này, đương nhiên là có trừng phạt.  

             Trong lòng bàn tay Mạc Phàm sáng lên chú ấn hình hỏa diễm, một chưởng đánh lên ngực Mạnh Vô Kỳ, chú ấn hỏa diễm bay vào cơ thể anh ta.  

             Cơ thể Mạnh Vô Kỳ lập tức như diều đứt dây, bay về phía sau.  

             “Bùm” một tiếng, Mạnh Vô Kỳ đụng mạnh vào vách tường, hỏa diễm phun từ miệng anh ta ra.  

             Chỉ trong chớp mắt toàn bộ mặt Mạnh Vô Kỳ bị đốt cháy đen.  

             “A…” Tiếng kêu tê tâm liệt phế truyền từ miệng Mạnh Vô Kỳ ra.  

             - Tiểu tử, ngươi…  

             Không đợi Mạnh Vô Kỳ nói xong đã bị Đồng Chiến đè lại, ông ta lắc đầu với Mạnh Vô Kỳ.  

             Mạc Phàm tuyệt đối không đơn giản, vừa rồi ông ta xem như thuyết phục Mạc Phàm, nếu Mạnh Vô Kỳ nói nữa, có thể còn sống rời đi hay không ông ta không biết.  

             Huống chi hỏa chú này là trừng phạt, không lấy mạng Mạnh Vô Kỳ, nơi bị hỏa thiêu bôi chút thuốc là khỏi.  

             Mạc Phàm bưng chén rượu, lạnh lùng liếc Mạnh Vô Kỳ một cái.  

             - Hỏa chú này sẽ kéo dài ba ngày, đây là lần đầu tiên, còn hai lần nữa, xem như là trừng phạt ngươi, nếu Lục La thiếu nửa sợi tóc, ta sẽ cho ngươi thử tư vị từng chỗ trên cơ thể bị hỏa chú nổ tung.  

             - Mạc công tử yên tâm, ta có thể đảm bảo an toàn của Lục La, ba ngày sau, thân phận và lệnh bài của ngươi sẽ được đưa tới.  

             Đồng Chiến ôm quyền nói với Mạc Phàm.  

             - Tốt nhất là như vậy, ba ngày sau ngươi có thể điều trú quân tới, nhưng nếu không bắt được ta, lưu ảnh thạch sẽ được đưa tới Quân Đình, ngươi có thể thử xem.Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

             Trú quân ở trong Tinh Hỏa Trấn rất ít, chỉ sợ phần lớn đã tới chỗ hội đấu giá.  

             Cũng may trú quân không ở đây, nếu không Đồng Chiến mang theo trú quân tới, với trạng thái hiện giờ của hắn sẽ vô cùng phiền phức.  

             Nhưng ba ngày sau, trú quân sẽ có năng lực làm gì hắn đây?  

             - Mạc công tử nghĩ nhiều rồi, chuyện như vậy sẽ không xảy ra.  

             Đồng Chiến cố nặn ra nụ cười vui vẻ nói.  

             Mạc Phàm không nói tiếp, uống một hơi cạn sạch chén rượu, xoay người rời khỏi tửu lâu.  

             Đã lấy lại nhẫn trữ vật rồi, nên nhanh chóng khôi phục thực lực mới là chuyện chính.  

             … N  

             ửa tiếng sau, trước nơi ở của Lục La, Lục La không ngừng đi tới đi lui, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là lo lắng.  

             Cô thấy Mạc Phàm trở về thì vội vàng tiến tới đón, đánh giá Mạc Phàm từ trên xuống dưới.  

             - Công tử, Đồng thúc thúc không làm gì công tử chứ?  

             - Ta không sao, chúng ta vào thôi, ta muốn xem nguyền rủa trên người ngươi trước.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             Có khả năng hắn chữa thương cần ít nhất hai ngày, vẫn nên xem nguyền rủa của Lục La trước, nếu như có thể giải được, vẫn nên giải thì hơn.  

             - Nguyền rủa, công tử thật sự có thể giải được nguyền rủa sao?  

             Vẻ mặt Lục La ngây ngốc, hỏi.  

             Lúc trước Mạc Phàm nói giải trừ nguyền rủa giúp cô, cô không để ở trong lòng, Đồng Chiến tìm rất nhiều y tiên nổi tiếng giải nguyền rủa trên người cô, nhưng không ai giải được, trái lại còn khiến Đồng Chiến bị thương.  

             Cho nên tuy Đồng Chiến đuổi cô ra khỏi nhà, cô vẫn chưa từng ghét Đồng Chiến.  

             - Nếu ta không giải được, có khả năng không có ai giải được nguyền rủa này.  

             - Nhưng mà nguyền rủa này?  

             Lục La xoắn xuýt nói.  

             Mấy người giải nguyền rủa trên người cô đều bị liên lụy, nhỡ đâu nguyền rủa này cũng thương tổn tới Mạc Phàm thì sao?  

             - Nếu ta không có năng lực chống lại nguyền rủa, trong mấy ngày ta mê man nguyền rủa nên phát tác rồi, đi thôi, ta còn phải chữa thương nữa?  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng đi vào phòng.  

             Có ngọc kiếm Vô Phong ở đây, cho dù hắn không giải được nguyền rủa trên người Lục La, cũng không bị thương.  

             Trong phòng Lục La ngồi ở đầu giường, đầu ngón tay Mạc Phàm lóe sáng hào quang, vẽ ra một phù lục màu xanh ở trong không trung.  

             - Đi?  

             Hắn khẽ quát một tiếng, một cơn gió nổi lên, phù lục động theo gió, bay về phía mi tâm Lục La.  

             Phù lục màu xanh này bay vào trong mi tâm Lục La, khói đen mắt thường khó mà thấy được lập tức tỏa từ người Lục La ra.  

             Chỉ trong phút chốc khói đen đã ở khắp căn phòng, nhiệt độ cũng lập tức giảm xuống nhiều, giống như rơi xuống khe hở.  

             Cảm nhận được nhiệt độ giảm xuống, lông mày Lục La nhíu lại, trên mặt cô hiện lên bối rối và khẩn trương.  

             Mỗi lần nguyền rủa phát tác đều như vậy, mỗi lần phát tác đều khiến người ta bị thương.  

             - Công tử, cẩn thận.  

             Lục La nhắc nhở.  

             - Công tử, chuyện này là sao vậy?  

             Lục La cảm thấy khó hiểu hỏi.  

             - Lục La, đệ tử thế gia mà cô nương gặp phải, có phải họ Chung hay không?  

             Mạc Phàm thu lại tinh quang trong mắt, hỏi.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.