Mạc Phàm thu tay, chỉ liếc mắt nhìn Mạnh Vô Kỳ một cái, sau đó ánh mắt nhìn về phía tu sĩ Nguyên Anh phía sau Mạnh Vô Kỳ.
- Âm Dương Hỏa Chú trên nhẫn trữ vật của ta là do ngươi thêm đúng không?
Tuy Âm Dương Hỏa Chú không tính là cấp thấp, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh mới có thể sử dụng, nhưng loại tiểu tạp kỹ này đâu thể giấu được mắt hắn?
Tu sĩ Nguyên Anh kia nhíu mày, liếc mắt nhìn Mạnh Vô Kỳ một cái không nói gì.
Trái lại Mạnh Vô Kỳ nheo mắt lại, trong mắt lóe lên sắc bén.
- Tiểu tử, ngươi không nghe thấy bản thiếu đang nói chuyện với ngươi sao?
- Ngươi sao?
Mạc Phàm dời mắt liếc Mạnh Vô Kỳ một cái.
- Ngươi không muốn ta tính sổ với ông ta cũng được, vậy ta tính tất cả sổ sách với ngươi được rồi, là ngươi cầm nhẫn trữ vật của ta đúng không?
- Tính sổ với ta, không nói tới chuyện khác, ngươi giết người của ta ở nơi này, bản thiếu có thể khiến ngươi không sống nổi ở Tinh Hỏa Trấn này, ngươi chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ có thiên phú mà thôi, dựa vào cái gì tính sổ với ta?
Mạnh Vô Kỳ lắc đầu cười, không chấp nhận nói.
Tính sổ phải có bản lĩnh, một người vừa mới tới nơi này lại tính sổ với anh ta, nếu không phải đầu ngập nước, thì bị lừa đá rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3708774/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.