Mạc Phàm không không quan tâm ngọn núi Long Diệt điều khiển tới, ném một cái, tiểu thái dương kia đón gió mà bay về phía Long Diệt.
Còn chưa tới trước Long Ảnh, không ít nước trong hồ đã bị bốc hơi, nước trong hồ Vong Tình hạ xuống hơn một thước.
- Đó là một tên điên.
Long Diệt nhíu chặt mày mắng.
Mạc Phàm hoàn toàn là liều mạng, nếu anh ta dùng ngọn núi đè bẹp Mạc Phàm một phen, anh ta vẫn phải chịu một kích của Mạc Phàm.
Anh ta không có sức khôi phục cường đại như Mạc Phàm, bị thái dương này của Mạc Phàm đánh trúng, anh ta không chết cũng trọng thương.
Sơn ấn trong tay anh ta sáng lên, ngọn núi đã tới đỉnh đầu Mạc Phàm biến mất, chắn ở trước người anh ta.
Trên ngọn núi đen tuyền lóe lên điện quang đen tuyền, lực hút lập tức sản sinh ra, lực chân hỏa trên thái dương bị hút vào trong sơn thể.
Nhưng vẫn có không ít chân hỏa nổ tung.
“Bùm!” Tiếng nổ mạnh khai thiên tích địa vang lên, thái dương bùng nổ ra, hỏa diễm bao phủ khắp ngọn núi ở bên trong.
Cả hồ Vong Tình run rẩy kịch liệt, giống như muốn vỡ ra.
May mà Mạc Phàm bố trí trận pháp ở bên trong, nếu không chỉ riêng nổ mạnh hiện giờ, có không biết bao nhiêu người ở Giang Nam đang trong chấn động.
Cho dù là vậy cũng có không ít người cảm nhận được chấn động, nhao nhao nhìn về phía hồ Vong Tình.
Trong hồ Vong Tình, bóng dáng Mạc Phàm nhoáng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689859/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.