Quả thật muốn giết Thôn Phệ Thú rất phiền phức, loại yêu thú này không chỉ cắn nuốt được lực lượng của đối phương, một khi lực lượng đến tình hình vượt qua khả năng ông ta tiếp nhận được, sẽ vứt bỏ một phần cơ thể tiếp nhận những lực lượng này.
Trừ chuyện đó ra, cho dù cơ thể ông ta phân ra thành mảnh như sợi tóc, cũng sẽ không chết.
Hơn nữa loại yêu thú này rất thù dai, nếu không thể giết ông ta, sớm muộn gì ông ta cũng tìm tới cửa.
Cho nên rất nhiều tu sĩ đều không muốn trêu chọc Thôn Phệ Thú.
Kiếp trước, một môn phái thuộc Thần Nông Tông bọn họ gặp một con Thôn Phệ Thú, vốn tưởng rằng đã giết được Thôn Phệ Thú này hoàn toàn, liền mang Thôn Phệ Thú này về tông môn làm dược.
Ai biết Thôn Phệ Thú này chưa chết hoàn toàn, không lâu sau, nam nữ già trẻ trên dưới môn phái này bị Thôn Phệ Thú giết toàn bộ.
Mãi đến khi đệ tử của tông môn bọn họ đuổi tới, mới diệt được Thôn Phệ Thú này.
Giết thì hơi phiền phức một chút, nhưng nếu gặp được thì tuyệt đối không thể lưu trữ, nếu không sẽ là tai họa sau này.
Skien nhíu mày, tươi cười trên mặt lập tức cứng đờ.
Ông ta thân là yêu thú, cho nên trời sinh đã có năng lực cảm nhận được nguy hiểm, Mạc Phàm tuyệt đối là nhân vật nguy hiểm.
Skien chỉ hơi nhíu mày một lát, sau đó lông mày giãn ra.
- Cậu đã biết được nhược điểm của tôi, vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689832/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.