Nửa tiếng sau, ở tận cùng Ma Vực, ở một vùng thiên địa tương tiếp, vô cùng hỗn độn.
Mạc Phàm mang theo Phượng Cửu rơi xuống phía trước một vùng đồi núi.
Xung quanh có không ít thiên ma lượn vòng, nếu không vì khí tức trên người Mạc Phàm, chắc chắn mấy thiên ma sẽ không do dự nhào qua.
Dù vậy thỉnh thoảng sẽ có một hai thiên ma liều chết mà tới, bị Mạc Phàm tiêu diệt một cách dễ dàng.
- Mạc Phàm, cậu chắc chắn Thiên Ma Vương ở đây sao, nói cho cậu biết, nơi này đúng là tận cùng của Ma Vực, một khi rơi vào bên trong, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Phượng Cửu nhìn gò núi cách đó không xa, lạnh lùng nói.
Anh ta chưa từng tới nơi như tận cùng Ma Vực, nhưng biết nơi này.
Nơi này là ngọn nguồn của thiên ma, là nơi gần với Ma giới nhất trên Địa Cầu.
Nhìn chỉ nhiều thiên ma hơn những nơi khác, ma sát khí cũng nồng đậm như mây, nhưng những chuyện này không phải là nguy hiểm nhất, nguy hiểm nhất là không gian liệt phùng và không gian ám lưu không nhìn thấy.Nếu gặp không gian liệt phùng, cho dù là thứ gì đều vỡ thành hai.
Không gian ám lưu thì sản sinh ra lực hút vô hình, một khi rơi vào trong sẽ như ở trong sa mạc gặp cát lún, căn bản không thể tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hút vào trong không gian nứt vỡ ra.
Quả thật Thiên Ma Vương kia có khả năng trốn ở đây, nhưng anh ta tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689804/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.