Đám người này vốn bất mãn Mạc Phàm khinh thường bọn họ, nhưng nghe những lời Mạc Phàm nói, sắc mặt cả đám âm tình bất định. Thiên kiếp ở trên đỉnh đầu, vậy mà Mạc Phàm còn bình tĩnh như vậy, không sợ bọn họ phóng thích khí tức của mình chút nào, dẫn tới thiên kiếp càng đáng sợ hơn.
- Đừng nói nhiều với cậu ta như vậy, cậu ta chỉ làm chúng ta sợ mà thôi, tôi liều mạng với cậu.
Chúc Thiên Cực tức giận nói.
Nếu không liều mạng, bọn họ sẽ không có một chút cơ hội nào, thử một lần, nói không chừng sẽ có khả năng sống sót.
Nói xong, khí tức trên người anh ta phóng lên trời.
Những người khác do dự một lát, cũng nhao nhao phóng thực lực của mình.
Quả thật dù làm thế nào bọn họ cũng bị giết, không bằng liều mạng một phen.
Trên bầu trời, trong chớp mắt kiếp vân to hơn nhiều, màu sắc cũng từ màu đen biến thành màu đỏ sậm.
Trong đại động giữa tầng mây, lôi điện màu đỏ như thùng nước phát ra âm thanh “tí tách”, có thể hạ xuống bất cứ lúc nào.
Chúc Thiên Cực nhìn thoáng qua kiếp vân, trong mắt hiện lên điên cuồng.
- Mạc Phàm, cậu đã không sợ, vậy tôi cho cậu thêm chút lửa nữa.
Anh ta lấy một pháp bảo như gương ra, tay hơi dùng lực.
- Chủ nhân, đó là Truyền Tống Môn thông tới Phong Ma Cốc, mau ngăn cản cậu ta.
Gương vỡ, Truyền Tống Môn xuất hiện trước mặt anh ta.
Cùng lúc đó ở sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689784/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.