“Xoẹt xoẹt…”
Long Tuyệt lê ra một đạo rãnh sâu trên đất, mãi khi đến bên cạnh vách núi mới dừng lại được.
ỞỞ tại chỗ, Mạc Phàm chậm rãi đứng dậy, lạnh nhạt nhìn thoáng qua Long Tuyệt.
- Đây là Nguyên Anh mà anh nói à, trái lại quyền thuật rất rắn chắc.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Nếu không phải Long Tuyệt có quyền thuật bảo hộ, một quyền vừa rồi đâu chỉ đánh vỡ xương tay Long Tuyệt, đánh anh ta tàn phế nửa người cũng không thành vấn đề.
Long Tuyệt nắm cánh tay bị gãy của mình, trong mắt tràn đầy lửa giận.
Anh ta mới nói Nguyên Anh là Nguyên Anh, Giả Đan chỉ là Gi ả Đan mà thôi, không chỉ lực lượng Nguyên Anh không thể thương tổn được Mạc Phàm, trái lại còn bị một quyền của Mạc Phàm đánh trọng thương.
Lúc này không chỉ trên tay anh ta nóng rát, trên mặt cũng như vậy, giống như bị người ta tát mạnh trước mặt người khác.
Ở phía xa, sắc mặt đám Chúc Thiên Cực âm trầm như nước, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Mạc Phàm có 99 viên hắc cầu, bọn họ đều biết.
Lúc trước ở đỉnh Hoa Sơn Mạc Phàm từng dùng 99 viên hắc cầu này, uy lực tuyệt đối không đáng sợ như hiện giờ.
Hiện giờ cho dù là người bình thường cũng có thể nhìn ra, trong lúc Mạc Phàm nhấc tay đều đáng sợ hơn Long Tuyệt nhiều.
Mắt không ít người khẽ đảo, muốn rời đi trong yên lặng.
Bọn họ vốn trông cậy Long Tuyệt giết Mạc Phàm, bây giờ xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689780/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.