Trong đám người này, ngoại trừ Long Tuyệt ra, trong số những người sống chỉ có đạo sĩ là không tệ, dùng pháp lực toàn thân của ông ta tới khôi phục thực lực của Tiểu Khương Khuyệt rất được.
Chúc Thiên Cực cũng tạm, nhưng đến bây giờ hắn chưa muốn giết Chúc Thiên Cực.
Vị đạo sĩ kia cảm nhận được ánh mắt của Mạc Phàm thì nhíu mày, trong mắt xuất hiện do dự.
Nếu là trước đây, chắc chắn ông ta sẽ thử thực lực của Mạc Phàm một lần, nhưng hiện giờ ông ta không muốn.
Kiếm sĩ tóc bạc kia ít tuổi hơn ông ta một chút, nhưng thực lực trên ông ta một chút, sức chiến đấu lại càng mạnh hơn ông ta.
Phải biết rằng kiếm tu tồn tại vì chém giết, sức chiến đấu mạnh hơn người khác nhiều.
Cho dù là pháp đạo có tạo nghệ rất cao, cũng chỉ có hai phần nắm chắc thắng kiếm tu này.
Mạc Phàm chỉ khẽ giơ tay đã giết được kiếm sĩ tóc bạc kia, giết ông ta thì càng như thái rau.
Vị đạo sĩ này do dự một lát thì dời mắt nhìn Long Tuyệt, ý không thể rõ ràng hơn.
Long Tuyệt hơi nhếch miệng cười khẽ, vỗ tay đi ra.
- Được rồi, Mạc Phàm, chẳng trách nhiều người ỷ lại vào cậu nhiều như vậy, dựa vào chút thực lực này của cậu là đủ rồi.
Anh ta không biết vì sao Mạc Phàm lại biết nhiều như vậy, việc này cũng không phải bí mật gì, chỉ cần là tu sĩ ở Tu Chân giới, hơi hỏi thăm một chút sẽ biết được.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689777/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.