Đồng thời ý niệm hắn vừa động, hai mắt nhắm chặt mở ra, huyết dịch ở khóe mắt cũng rút vào bên trong mắt, một đôi mắt mới xuất hiện trong mắt hắn.
Mạc Phàm mở to mắt, đồng thời lông mi dài của Tiểu Vũ cũng hơi cử động, cũng mở to mắt.
Nhìn thấy gương mặt Mạc Phàm, tươi cười vui mừng và nước mắt xuất hiện trên mặt cô.
- Anh, em có thể thấy được, em thật sự có thể thấy được rồi.
- Anh nói rồi, anh có thể chữa khỏi mắt cho em mà.
Mạc Phàm cười khẽ nói.
- Anh, sao mắt anh lại như vậy, giống như không còn sáng như trước.
Tiểu Vũ nhìn mắt Mạc Phàm, nói.
Đôi mắt lúc trước của Mạc Phàm, cô từng nhìn nhiều lần rồi.
Cho dù là lúc không có tu vi võ đạo, cô cũng thường nhìn mắt Mạc Phàm.
Trong mắt Mạc Phàm có trong suốt mà người thường không có, sau khi trở thành cao thủ, càng khiến người ta nhìn mà không thể bỏ qua.
Nhưng đôi mắt Mạc Phàm hiện giờ không chỉ ít đi vài phần trong suốt, còn không sáng rọi như lúc trước.
Mạc Phàm khẽ cau mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.
Hắn cho Tiểu Vũ đôi mắt, vốn chỉ có thể huyễn hóa ra đôi mắt khác.
Nhưng hắn có được Tạo Hóa Bất Diệt Ấn, bất luận một phần nào trên cơ thể bị chém rụng, đều có thể khôi phục một cách nhanh chóng, nhưng muốn khôi phục thành uy năng trước đây, cần thời gian nhất định mới được.
Cho nên đôi mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689768/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.