Tuy 12 chủ thần không phải là bản thể tự mình đến, nhưng cũng là phân thân cường đại, còn có trên vạn quỷ binh giết không chết.
Đội hình như vậy, ngoại trừ quá khứ ra, càn quét tứ phương tuyệt đối không thành vấn đề.
Vậy mà Mạc Phàm không thèm để ý tới, căn bản không để những người này vào mắt.
Sắc mặt đám Aristotle càng hung ác nham hiểm có thể vặn ra nước, lúc bọn họ quần lâm thiên hạ, Hoa Hạ vẫn còn đang ở cuộc chiến phong thần Thương Chu.
Bọn họ còn được mời trợ chiến, nhưng bọn họ từ chối.
Một tiểu tử kém bọn họ mấy ngàn tuổi, lại coi bọn họ như không tồn tại.
Không nói tới bọn họ chỉ là phân thân, cho dù là bức họa bọn họ cũng không thể bị coi thường như vậy.
- Tiểu tử Hoa Hạ, quả thật chúng tôi cần những tế phẩm này để thức tỉnh, nhưng cậu nghĩ rằng đám chúng tôi tới là để đối phó đe dọa cậu sao, đây chỉ là nghi thức hoan nghênh cậu tới vùng đất tử vong mà thôi.
Trong mắt Aristotle lóe sáng hung quang, nghiến răng nói.
Mạc Phàm mới đi vài bước thì dừng lại, khẽ nâng mí mắt, hắn nghiêng đầu liếc mắt nhìn đám Aristotle một cái.
- A… Vậy sao?
- Đi theo người hầu của tôi, cậu sẽ dến Vô Tận Thâm Uyên một vạn năm cũng đừng mơ đi tới được, không phải cậu muốn tới Vô Tận Thâm Uyên, muốn tiêu diệt giải trừ Vạn Xà Huyết Chú trên người người nhà cậu sao, Aristotle tôi lấy danh nghĩa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689742/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.