Mạc Phàm nhíu mày giơ tay nắm, Gossen và Putte bắt đầu rơi xuống dưới được hắn kéo lại.
Tin tức, nghe một chút cũng không phải không thể được.
Nếu không quan trọng, lại giết bọn họ cũng không muộn.
- Nói đi.
Vẻ mặt Mạc Phàm hờ hững, nói.
Một tay Putte và Gossen sờ ngực mình, một tay chống vào bàn, thở hổn hển liên tục, giống như mới chạy mấy cây số, mãi mới bình tĩnh lại được.
Vừa rồi nếu Gossen nói chậm chút nữa, bọn họ sẽ bị ném thành thịt nát như mấy người kia.
Gossen chớp mắt, không lập tức nói cho Mạc Phàm.
- Tin tức này có liên quan tới Mạc gia, nếu chúng tôi nói, Mạc tiên sinh có thể tha cho hai chúng tôi được không, nếu chúng tôi còn sống quay về, chúng tôi đảm bảo gia tộc Roth sẽ không so đo chuyện hôm nay.
- Nếu tin tức của hai người đủ quan trọng, tôi sẽ suy xét chuyện tha cho hai người một lần.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Giết hai người hay không, đối với hắn mà nói chẳng khác nào giết một con kiến.
Nếu tin tức của Gossen có tác dụng với hắn, hắn không ngại để bọn họ sống.
- Sao tôi có thể tin lời Mạc tiên sinh nói, nếu được, tôi hi vọng Mạc tiên sinh có thể lập khế ước.
Putte lạnh lùng nhìn Mạc Phàm nói.
Nhỡ đâu bọn họ nói xong vẫn bị Mạc Phàm giết, tương đương với chuyện bọn họ nói cũng vô ích rồi.
- Anh đã không muốn nói, vậy tôi có thể ném hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689729/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.