Đôi mắt này vừa mở to, một đôi mắt vĩ đại xuất hiện trên tấm lưới lớn bị hỏa diễm màu vàng bao trùm, ép về phía Mạc Phàm.
Năng lượng dời núi lấp biển lan ra bốn phương tám hướng, trên bầu trời đầy khói mù lập tức có huyết vân chuyển động.
- Cậu là tiểu tử tầm thường, Mạc Phàm đúng không?
Giọng nói trầm thấp uy nghiêm, vang lên từ trong hư không.
Phân thân của anh ta nhận được Huyết Lạc Thư của Tống Uyển Nhi, tất nhiên không thể gạt được anh ta.
Có ai ngờ phân thân của anh ta ra tay không thể chế phục được Mạc Phàm, còn thêm tất cả huyết tu dưới tay phân thân của anh ta đều bị giế t chết.
Anh ta không để vào mắt những lực lượng của đám huyết tu này, nhưng dù sao cũng là chó của anh ta.
Chó của anh ta bị giết nhiều như vậy, là ai cũng không thể chịu được.
- Chắc anh ta là đầu nguồn.
Mạc Phàm nheo mắt lại, trên mặt không có chút e sợ, nhìn thoáng qua giữa hai con mắt nói.
Ở giữa hai con mắt này có một vùng huyết văn, hẳn là ngọn nguồn của Huyết Độc rồi.
- Định nơi đi, tôi sẽ đi tìm cậu.
Giọng nói tích chữ như vàng.
Rõ ràng chỉ có tám chữ, nhưng mang theo uy áp và phẫn nộ rất lớn, giống như thiên thần đang nói chuyện truyền ra rất xa.
Cho dù lúc này cách rất xa nhưng Lý Thi Vũ và Moria cũng có thể nghe thấy và cảm nhận được, hai người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689682/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.