Trong mắt hai người chớp lóe huyết quang, sau đó biến mất hoàn toàn, hai người chậm rãi khôi phục lại.
Cùng lúc đó, gợn sóng xuất hiện trong huyết hồ, hai thanh huyết đao ở giữa gợn sóng bay lên, rơi vào trong tay Lý Thi Vũ và Moria, thanh đao chĩa về phía Mạc Phàm.
Cũng đúng lúc này, thần trí hai người khôi phục hoàn toàn.
Hai bọn họ nhìn thấy vết thương trên người Mạc Phàm, cùng với tư thế của mình thì sắc mặt thay đổi.
“Leng keng!” Huyết đao trong tay rơi xuống đất.
Moria nhíu chặt mày, đôi mắt đảo liên tục, lúc này lập tức quỳ trên đất.
- Chủ nhân tha mạng, tôi…
Lý Thi Vũ vốn giơ tay che miệng, vẻ mặt ngạc nhiên.
Sau đó vội vàng bịt vết thương không ngừng chảy máu của Mạc Phàm.
- Tiểu Phàm, chuyện này, đây là làm sao vậy?
Cô nhớ rõ chắc chắn Trương Siêu muốn giết Mạc Phàm, cô cầm một thanh đao đâm tới, sao có thể đâm vào Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhíu mày, hắn còn chưa mở miệng Tống Uyển Nhi đã xen miệng trước.
- Thi Vũ, cô không nhớ rõ à, Mạc tiên sinh tới cứu cô, cô lại đâm anh ta một đao, cũng vì một đao này của cô, Mạc tiên sinh xong rồi, chắc là cô cũng xong rồi, còn cả Moria nữa, bởi vì sai lầm của cô, thiếu chút nữa Mạc gia bị diệt, Mạc tiên sinh tha cho cô cô lại lấy oán trả ơn, nếu tôi là cô tôi sẽ lập tức đâm mình mấy đao…
Tống Uyển Nhi khẽ mở môi son, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689675/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.