- Thế nào, Dạ Vô Nhai còn có chỗ nào bất phàm à?
Mạc Phàm tò mò hỏi.
Dạ Vô Nhai chỉ là người đứng đầu Long Hoa Hội, đệ tử ngoại môn của Nho Môn.
Tần Vô Nhai bị hắn đánh bại, cho dù Nho Môn bận tâm danh dự của bản thân tới mấy, cũng không cần thiết vì một đệ tử ngoại môn mà đối nghịch hắn.
Nhưng đến bây giờ Nho Môn vẫn không có ý giao Dạ Vô Nhai ra.
Cho dù Âu Dương Nhược Tuyết không nói, hắn cũng cảm thấy có chút không bình thường.
- Tam Thư của Nho Môn ở trong tay cậu đúng không.
Âu Dương Nhược Tuyết hỏi.
- Không sai.
Mạc Phàm gật đầu.
- Cậu biết nhiều về Thiên Ngoại Thiên như vậy, cậu cảm thấy thứ này sẽ ở trên Địa Cầu sao?
- Nếu tôi muốn luyện chế Tam Thư cũng không phải không thể được, Nho Môn thì tôi không biết.
Mạc Phàm nói.
Tam Thư mà thôi, chỉ cần lĩnh ngộ Nho Đạo tới một cảnh giới nhất định, không khó luyện chế ra Tam Thư.
- Nho Môn có thể luyện chế Tam Thư, nhưng không luyện chế được Tam Bản Thiên Thư trong tay cậu.
- Ý của cô Tam Bản Thiên Thư là từ trên trời rơi xuống sao?
Mạc Phàm nhướn mày hỏi.
- Đúng vậy, ngoại trừ Thiên Thư ra, còn có một đứa bé đi cùng, đứa bé này là Dạ Vô Nhai.
Âu Dương Nhược Tuyết nói.
Cả Hoa Hạ có không quá 10 người biết chuyện này, trong đó không bao gồm Dạ Vô Nhai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689636/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.