- Hiên Viên gia gia, ông xem nên xử lý tên tiểu tử kia thế nào, tiểu tử này hơi quá đáng, nhất định phải trừng trị thật nghiêm khắc.
Âu Dương Nhược Tuyết nói.
Tuy ngũ lão tọa trấn một phương, nhưng Hiên Viên Vô Kỳ đứng đầu ngũ lão.
Rất nhiều chuyện cần ngũ lão ra mặt, bình thường đều do Hiên Viên Vô Kỳ quyết định.
Nếu Hiên Viên Vô Kỳ muốn dùng phong ấn xã tắc với Mạc Phàm, cho dù Mạc Phàm có năng lực thông thiên cũng chỉ có thể bị phong ấn, Phương Hạo Thiên tuyệt đối không dám dị nghị.
Hiên Viên Vô Kỳ khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Âu Dương Nhược Tuyết một cái.
Âu Dương Nhược Tuyết bĩu môi, không nói nữa.
- Bây giờ Mạc Phàm còn đang ở cửa địa ngục sao?
Hiên Viên Vô Kỳ lạnh nhạt hỏi Long Bác.
- Đúng vậy.
Long Bác gật đầu.
- Có điều tra rõ, tiểu tử kia làm đến nước này như thế nào không?
Dựa theo sách cổ ghi lại, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ thời cổ cũng không thể phóng ra uy lực như Mạc Phàm.
Chỉ có đại tu thượng cổ mới có khả năng.
Nếu Mạc Phàm không dựa vào trận pháp thì dùng pháp bảo gì đó, chắc chắn không phải là pháp thuật của mình.
- Theo chúng tôi được biết, sau khi Mạc Phàm rời khỏi Kiêu Long, đã tới biển Đông luyện chế một kiện pháp bảo với công chúa Ngao Sương, kiện pháp bảo kia được Ngao Sương dẫn lôi điện đánh ba ngày ba đêm, chắc chắn năng lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689612/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.