Nhìn thấy những người này, mắt Phong Vô Duyến mở to, vẻ bối rối xuất hiện trong mắt ông ta.
Nếu là trước đây, trong địa phận Hoa Hạ, ông ta không cần phải sợ đám Arthur, Karman và Carter.
Hiện giờ không có đám Tần Vô Nhai, Côn Bằng và Quỷ Vô Tà, ông ta có cảm giác như tử vong sắp hàng lâm.
- Arthur, các người tới đối phó tiểu tử Mạc Phàm này đúng không, tới rất đúng lúc, tôi cũng đang đối phó cậu ta, các người thả tôi ra, chỉ cần các người có thể diệt tiểu tử này, sau này Hắc Ám Giáo Đình và Thần Điện làm gì ở Hoa Hạ, tông môn ẩn thế chúng tôi đều mở một mắt nhắm một mắt.
Phong Vô Duyến chỉ do dự chưa tới một giây, liền nhỏ giọng nói.
Dù sao đám Tần Vô Nhai đã bị phong ấn, giết Mạc Phàm, đám Tần Vô Nhai cũng đừng hòng sống tiếp, đến lúc đó đổ hết trách nhiệm lên người bọn họ là được.
Phong Vô Duyến vừa nói xong, Mạc Phàm làm như không nghe thấy, tay tạo hai pháp thuật.
Hai đạo hồng quang hóa thành dây lụa quấn lên cổ chỗ trúng độc của Ngao Sương và Tiểu Lan, hắc khí chui từ cổ bọn họ ra.
Lông mày Ngao Sương lập tức nhướn cao, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận.
- Phong Vô Duyến, ông còn một chút hổ thẹn nào nữa không?Trước đây Phong Vô Duyến này nhìn còn không giống người xấu, giờ thì bộc lộ vẻ xấu xa ra hết rồi.
Đám Arthur còn chưa ép buộc, ông ta đã bán Hoa Hạ cho đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689602/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.