Một câu của ông ta, ngay cả Tần Vô Nhai cũng phải nể mặt.
Một tiểu tử thanh danh mới lên cao, vậy mà dám nói chuyện với ông ta như thế.
Ý niệm của ông ta vừa động, một đại đỉnh thanh đồng xuất hiện trước người ông ta.
Đại đỉnh này cao cỡ ba người, bên ngoài là thao thế văn, bên trong là sơn hà xã tắc đồ.
Hình dạng giống như Hư Không Chi Lô của Mạc Phàm đều là ba chân hai tai, chẳng qua của Mạc Phàm có hình lò luyện đan, của Phong Vô Duyến thì như đại đỉnh.
- Mạc Phàm, tôi học được rất nhiều công phu, tới thử thứ này đi.
Không phải Mạc Phàm dùng Thánh Thuật của Nho Môn phong ấn Tiêu Dao Tử, lấy Thái Thượng Vong Tình Quyết dụ Ân Tố Tố, còn dùng Vạn Cơ Trương của Quỷ Cốc đánh bại Quỷ Thần Tử, công pháp tinh tú trên người Giang Thành và tiểu đội Thanh Long cũng từ Mạc Phàm mà ra, vậy xem tiểu tử này có thể thi triển công pháp ông ta tinh thông không.
Ông ta vung tay lên, đại đỉnh bay tới đầu Mạc Phàm.
- Sơn Hà!
Hai chữ vang lên, một đạo thanh quang đánh xuống giống như tinh hà cụ hạ, lực lượng khổng lồ đổ xuống rơi lên người Mạc Phàm.
“Rầm” một tiếng, trong chớp mắt mặt đất dưới chân Mạc Phàm sụp đổ, một đại động sâu không thấy đáy nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Phong Vô Duyến vừa ra tay, đám Tần Vô Nhai cười khẽ, tất cả đều lùi về phía sau.
Lúc Phong Vô Duyến tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689590/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.