Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm đã đến tiền thính trang viên Mạc gia, vẻ mặt Long Bác và Hoa Diệp nghiêm trọng, đã đợi ở chỗ này.
Hai người nhìn thấy Mạc Phàm đi tới thì đứng dậy.
- Chúc mừng Mạc tiên sinh, không chỉ chiếm được Thất Hồn Quả còn đạt được tiên mộ.
Long Bác cố nặn ra nụ cười vui vẻ, nói.
- Phiền phức cũng không nhỏ.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Long Bác mở miệng chúc mừng nhưng vẻ mặt thì đau khổ, chắc chắn không phải tới để chúc mừng.
- Quả thật Mạc tiên sinh có phiền phức không nhỏ.
Trên mặt Long Bác lộ ra xấu hổ, nói.
Ông ta không ngờ có nhiều người của tông môn ẩn thế xuất hiện như vậy, Mạc Phàm và tông môn ẩn thế bất luận bên nào bị diệt, đều không có lợi với Hoa Hạ, rất có khả năng sẽ tạo thành nguy hiểm lớn, tông môn ẩn thế hơn vì là một trong những quân bài chưa lật của Hoa Hạ.
- Tôi sẽ xử lý thật tốt chuyện này, ông tới vì Ma Hồn Thảo đúng không?
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Tất nhiên hắn biết hậu quả của việc xung đột với tông môn ẩn thế, nhưng nếu chuyện đã đến nước này, không có gì để nói.
Long Bác thấy Mạc Phàm không muốn nói chuyện tông môn ẩn thế, cũng không nhiều lời.
- Mạc tiên sinh có thấy Ma Hồn Thảo ở trong tiên mộ không?
- Thông tin Ma Hồn Thảo ở trong tiên mộ là Viên Trọng Dương nói cho ông sao?
Mạc Phàm không đáp hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689562/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.