- Đừng hái Thất Hồn Quả sao?
Đám Trương Huyền Lăng dừng bước xoay người lại, cùng lắc đầu cười.
- Vì sao, cho chúng tôi lý do, có lẽ chúng tôi sẽ suy xét đến chuyện này.
Viên Trọng Dương cười âm hiểm hỏi.
- Các người đi hái Thất Hồn Quả như vậy, chắc chắn sẽ hối hận!
Trong màn hào quang, hai tay Mạc Phàm vũ động, vừa tạo pháp ấn vừa lạnh nhạt nói.
Đám người này cứ hái Thất Hồn Quả như vậy, nghĩ đơn giản quá rồi.
Lúc này Mạc Phàm nói với bọn họ như vậy, chẳng khác nào miếng thịt quạ đen nhặt được rơi vào trong miệng hồ ly, sau đó quạ đen nói với hồ ly miếng thịt này có độc, quạ đen ăn không sao, nhưng hồ ly ăn vào ruột sẽ thối nát.
Trong số bọn họ trẻ nhất cũng là lão hồ ly sống mấy chục năm, có ai sẽ bị Mạc Phàm lừa.
Thất Hồn Quả đã ở ngay trước mắt, chỉ cần hái thứ này rồi luyện hóa, không những đột phá đến Thần Cảnh, còn rất có khả năng đạt được truyền thừa của Cửu U Tử, ai sẽ hối hận đạt được cơ duyên này chứ?
- Nếu là Mạc tiên sinh nhắc nhở chúng ta, chúng ta ngàn vạn lần không thể khinh thường, đây là những lời vàng ngọc mà Mạc tiên sinh nói đó.
Tống Hồng Sơn nhếch miệng nói, trên gương mặt già nua tràn đầy vẻ trào phúng.
Mạc Phàm lắc đầu không nói gì nữa, chú ngữ cổ xưa truyền từ miệng hắn ra, phù văn như liên hoa xuất hiện xung quanh hắn, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689535/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.