Không phải Mạc Phàm rất cứng ở trang viên Mạc gia, nhất quyết không cho sao, lần này Mạc Phàm không cho cũng được, phải nhường tất cả.
- Tiểu tử, tôi đã sớm nói rồi, nếu cậu không nhượng bộ, cậu không thể lấy được một quả Thất Hồn Quả đâu, lúc ấy cậu không tin, bây giờ đã tin chưa?
Thanh Khâu cười âm hiểm nói.
Tuy những người khác đều không nói gì, nhưng trên mặt đều là tươi cười giống Thanh Khâu.Mạc Phàm lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lam Điệp và Tôn Huyền Cơ một cái, trước khi hắn tới tiên mộ cũng cảm thấy kỳ lạ, tiên mộ đã mở ra rồi, nhưng không thấy Tôn Huyền Cơ và Lam Điệp tới gặp hắn, hóa ra là vì nguyên nhân này.
TônHuyền Cơ là Lam Điệp thấy Mạc Phàm nhìn qua, đôi mắt vốn tràn đầy áy náy khẽ đảo, không dám nhìn về phía Mạc Phàm.
Chuyện này gần như là bọn họ phản bội Mạc Phàm, còn không nói một tiếng.
- Mạc tiên sinh, đây là ngọc phù cậu cho chúng tôi mượn lúc trước, chắc là chúng tôi không cần nữa rồi.
Tôn Huyền Cơ đẩy xe lăn đến trước người Mạc Phàm, lấy ngọc phù Mạc Phàm đưa cho ông ta lúc trước ra, cung kính đưa cho Mạc Phàm.
- Ông cầm lấy đi, có lẽ sau này sẽ có tác dụng.
Mạc Phàm thản nhiên nói, không có ý thu hồi ngọc phù.
Chuyện tiên mộ đã bị người ta ầm ĩ tới nước này, cho dù có ngọc phù hắn cho mượn, Tôn Huyền Cơ và Hắc Thị cũng không thể làm gì, không trách bọn họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689532/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.