Mọi người nhìn theo ánh mắt của Vi Thông, ánh mắt nhanh chóng nhìn Mạc Phàm mặc trang phục thoải mái.
- Đúng là một mình, tiểu tử này không muốn sống nữa à.
Tiêu Phong cười mỉa nói, ánh mắt nhìn Mạc Phàm như nhìn người sắp chết.
Không biết những người khác lấy đâu ra tin tức, trên đường đi bọn họ cũng thấy không ít người đi một mình, ít nhất cũng phải năm sáu người.
Trên người những người này có trang bị chuyên nghiệp, có một số còn mang theo vũ khí, cũng chậm rãi biến mất trong núi rừng.
Một mình Mạc Phàm thì không nói, trên người lại không đem theo thứ gì, có thể đi đến đây đúng là kỳ tích.
- Người như vậy mà cũng muốn tới tìm vận may, đúng là không biết sống chết.
Những người khác ở bên cạnh cũng nói.
Vùng núi này khác với trước đây, trên đường đi bọn họ từng thấy hơn mười con chuột to bằng con thỏ, mèo rừng cỡ con báo nhỏ, bắt bừa một con ra ngoài, đều có thể trình báo kỷ lục Guinness.
May mà số lượng những con này không quá nhiều, nếu tụ tập thành đàn, chắc chắn bọn họ sẽ không tới được đây.
Tiểu tử này gần tuổi bọn họ, thậm chí còn ít hơn một chút, vậy mà dám tới một mình.
Vân Thiên Ca cũng liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, lông mày hơi nhíu lại, không để ý những người này, lập tức đi về phía Mạc Phàm.
Những người khác sửng sốt, trong mắt lập tức hiện lên vẻ tò mò, cũng vội vàng đi theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689529/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.