Lúc Mạc Phàm rời đi với Tiểu Tuyết, ở tầng cao nhất biệt thự Tống gia, trong một phòng khách xa hoa.
Viên Trọng Dương và Tống Hồng Sơn ngồi bên cạnh cửa sổ, nhìn bóng lưng hai người rời đi, sắc bén trong mắt như lợi kiếm hàn băng, ước gì có thể vạn tên xuyên tim Mạc Phàm.
Hàn ý bức người khiến thân thể y tá xinh đẹp ở xung quanh đang bôi linh dược cho hai người không ngừng run rẩy.
Mãi đến khi Mạc Phàm và Tiểu Tuyết biến mất trong tầm mắt của bọn họ, hai người vẫn chưa thu hồi tầm mắt.
Rất lâu sau, Tống Hồng Sơn bưng một ly rượu mạnh trên bàn lên, uống một hơi cạn sạch.
- Sư huynh, chúng ta còn cần đến tiên mộ không?
Ván cờ bọn họ tự tay bày ra, đừng nói là nô dịch Mạc Phàm, ngay cả tư cách tiến vào tiên mộ cũng không có, thực lực trên người còn bị Mạc Phàm phong ấn.
Với trạng thái này của bọn họ đi vào tiên mộ, hẳn là đi vào không thành vấn đề, nhưng thực lực không khác Tiên Thiên đỉnh phong bình thường, đi vào cũng chưa chắc đã lấy được Thất Hồn Quả.
- Đi, đương nhiên phải đi.
Viên Trọng Dương nheo mắt lại, trầm giọng nói.
Tuổi thọ của Tiên Thiên Tông Sư dài hơn người bình thường một chút, nhưng cũng không quá nhiều, hai bọn họ đều hơn trăm tuổi rồi, nếu không phải còn tu vi trên người, đã sớm một mạng quy thiên rồi.
Thất Hồn Quả này là hi vọng duy nhất của bọn họ, bỏ lỡ chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689523/chuong-1063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.