Viên Phá Quân cũng liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, khóe miệng hơi nhếch lên.
Từ cách nói chuyện của Tiểu Tuyết, Lưu Nguyệt Như và A Hào với Mạc Phàm, Mạc Phàm là người dẫn đầu đám người này.
Cho dù Mạc Phàm là ai, chắc chắn hôm nay đều bị giẫm thương tích đầy mình.
Nhà khác ông ta không biết, nhưng những đồ mà Tống gia cất giữ đều vô cùng nổi tiếng ở Hoa Hạ, Viên gia bọn họ tích lũy ngàn năm, cũng không so được với Tống gia.
- Tôi thay lão gia tử cảm ơn lão đệ Thiên Dưỡng trước.
Viên Phá Quân vừa nói xong, một thị nữ bên cạnh ông ta đi tới, nhận lấy cái rương.
Tống Thiên Dưỡng mỉm cười, vẫy tay với hạ nhân thứ hai.
Hạ nhân này hiểu ý, bưng một cái hộp tinh xảo đi tới.
Phòng khách náo nhiệt vì trà Long Tỉnh vừa rồi lập tức yên tĩnh lại, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía chiếc hộp này.
Thứ vừa ra tay đã vô giá, lần này sẽ là gì?
Cái hộp này do bạch kim và ngọc thạch tạo ra, có hình dẹt, chế tác vô cùng tinh xảo mỹ lệ, tuy không cùng phong cách với chiếc rương bách thảo vừa rồi, nhưng tuyệt đối là một kiện tác phẩm nghệ thuật.
“Cạch!” Hộp mỏ ra, ánh sáng màu xanh hồng nhạt chói mắt chiếu từ trong ra.
Mắt không ít người đau xót, giống như bị hắt nước tiêu nóng, vội vàng nhắm mắt lại.
Nhưng vẫn có mấy người thấy được thứ trong hộp.
Trong hộp là một chiếc vòng cổ kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689494/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.