- Viên Phá Quân đúng không.
Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.
Viên Phá Quân bưng chén trà lên, lắc đầu.
Một người không được, lại đổi một người khác.
Ông ta không ngại chuyện bị người ta gọi thẳng tên, cũng chẳng muốn hỏi tên Mạc Phàm.
- Đúng vậy, các người còn bản lĩnh gì thì cứ việc lấy ra.
- Lấy bản lĩnh sao, chỉ sợ Viên gia ông không đỡ được, nhưng có một chuyện tôi có thể nói cho ông, Mạc gia không những duỗi tay đến Viên gia được, còn có thể đưa chân đến Hồng Kông, giẫm nát Viên gia ông dưới chân.
Mạc Phàm không nóng không lạnh nói.
Rõ ràng chỉ là một gia tộc thanh danh hiển hách ở Hồng Kông, ở trong mắt hắn không khác gì giẫm chết con kiến.
Chỉ là một Viên gia mà thôi, tuy là đại sư, nhưng dựa vào chút bản lĩnh đó đã muốn giẫm Mạc gia hắn, nghĩ đơn giản quá rồi.
ế ắ ểKhông nói đến hắn ra tay, cho dù là A Hào hiện giờ, cũng có thể hủy Viên gia ngược đáy lên trời dễ dàng.
- Giẫm lên Viên gia tôi, được đó, vậy cậu thử xem.
Người đàn ông cường tráng nhất trong đám Viên Văn Khúc trầm giọng nói.
Ông ta vừa đứng dậy, vài người cũng đứng dậy theo, nổi giận đùng đùng nhìn Mạc Phàm.
Một tên tiểu tử còn nhỏ tuổi, khẩu khí đúng là không nhỏ.
Viên gia bọn họ có cơ nghiệp hơn một ngàn năm, nói giẫm là có thể giẫm được sao?
Viên Phá Quân khẽ nhướn mày lên, liếc mắt nhìn Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689492/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.