Một kiếm đánh lùi những ngườiđó, Mạc Phàm nhìn lướt qua những người còn lại, tay đều không cử động, chân khẽ giẫm xuống.
- Cút!
Một chữ vang lên, sóng khí ngập trời đánh ra bốn phía.
Những người khác chỉ cảm thấy trên người giống như bị bão cấp 18 đánh tới, thân thể trực tiếp bay về sau.
Trên sân, trong phút chốc chỉ còn lại mình Mạc Phàm.
Mạc Phàm lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn về phía Thần Điện.
Trong Thần Điện, mắt của điện chủ Thần Điện cũng nheo lại, sắc bén xuất hiện bên trong.
Cấm ma, lực trói buộc của Chúng Thần Sơn, cộng thêm nhiều cao thủ như vậy, vẫn bị Mạc Phàm đánh bại dễ dàng, chuyện này đúng là nằm ngoài dự kiến của ông ta.
Hơn nữa cả quá trình còn chưa tới một phút.
- Mạc Phàm, giải trừ thuật pháp của cậu, tôi có thể thả cậu rời đi, nếu không cậu ở đây cả đời đi.
Điện chủ Thần Điện lạnh lùng nói.
Ông ta vừa nói xong, xung quanh sân thay đổi.
Con đường khi tới không còn, biển dưới chân núi Chúng Thần Sơn cũng biến mất không thấy, ngoại trừ sân ra, bên ngoài Thần Điện là núi và mây vô hạn vô biên.
So với giết Mạc Phàm, bây giờ ông ta càng muốn giải quyết nghi thức này hơn, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn thật, thần chưa bao giờ đùa giỡn.
Những người khác chỉ biết là mình nhìn thấy thần giận, nhưng không biết thần giận sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, mỗi một lần đều vô cùng kh ủng bố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689467/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.