Oda Juntoku thấy Mạc Phàm bước từng bước lên không trung đến Chúng Thần Sơn, khóe miệng hơi nhếch lên, giống như nhìn thấy Mạc Phàm bị ông ta giẫm dưới chân.
- Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, đi thôi.
Oda Juntoku cười nói.
Ông ta giậm chân, cột nước như suối phun hướng ra mặt biển, mang theo ông ta đến Chúng Thần Sơn.
Trên Chúng Thần Sơn, Tu La và Dạ Vô Nhai nhìn Mạc Phàm đạp bậc thang mà đến, khóe miệng cũng cong lên cười mỉa.
- Đi thôi, chúng ta sắp báo thù được rồi.
Tu La cười nói.
Với thực lực của Mạc Phàm, không có khả năng không nhìn ra được kỳ lạ ở Chúng Thần Sơn, vậy mà Mạc Phàm còn dám tới.
Không phải Mạc Phàm quá kiêu ngạo, thì quá nặng tình cảm, đây đều là biểu hiện ngu ngốc, cũng là kết quả bọn họ muốn.
Mạc Phàm vừa đến Chúng Thần Sơn, sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Hai người cũng xoay người đến Chúng Thần Sơn.
Trên mặt biển, vẻ mặt Sen Taiko vô cùng lạnh nhạt nhìn Mạc Phàm, trong mắt hiện lên nghi ngờ.
Đôi môi đỏ mọng của cô ta khẽ nhếch lên, giống như muốn nói gì đó, nhưng dừng lại.
Một tay cô ta kết thành lan hoa chỉ, một cơn giớ thổi lên dưới chân cô ta, bao phủ bóng người cô ta ở bên trong, gió mạnh biến mất, cô ta cũng biến mất khỏi mặt biển.
…
Không lâu sau, Mạc Phàm đến Chúng Thần Sơn, quang bích ngũ sắc chắn trước người hắn.
Bên trong quang bích là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689462/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.