Nghe giọng nói này, lông mày Bạch Tiểu Tuyết và Bạch Tử Hàn giãn ra, lộ ra vẻ vui mừng.
Đám Yagiu Hachidan nhíu mày, dừng bước lại, nhìn về phía Bạch Tiểu Tuyết với vẻ nghi ngờ.
Trong căn biệt viện này không có người đàn ông khác, sao có thể có giọng nói này.
- Dare ga (Ai vậy)?
- Người muốn mạng các người.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
- Nani (Cái gi)?
Sắc mặt đám Yagiu Hachidan thay đổi, tay đám người để trên kiếm võ sĩ bên hông, cảnh giác nhìn đám Bạch Tiểu Tuyết.
Lúc trước bọn họ không chắc chắn có phải có người thật hay không, bây giờ bọn họ có thể chắc chắn mình không nghe nhầm, nơi này thật sự có người khác.
- Tên kia, đừng giả thần giả quỷ nữa, mau ra đây.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.
- Giả thần giả quỷ, tôi là thần, các người ngay cả quỷ đều không thành được.
Mạc Phàm cười mỉa nói.
Nói xong, Huyết Hồn Thạch phiếm hồng quang nồng đậm bay từ ngực Tiểu Tuyết ra, trôi nổi trong không trung bên cạnh Tiểu Tuyết.
Đám Yagiu Hachidan thấy chỉ là cục đá, thì hơi nhếch miệng cười.
- Dừng, chỉ là một cục đá mà thôi, cậu có thể khiến chúng tôi ngay cả quỷ cũng không làm được thế nào?
Người đàn ông xấu xí kia khinh thường nói, tay rời khỏi chuôi đao.
Ông ta còn tưởng là Mạc Phàm đến đây, ai biết chỉ là một tảng đá.
- Vậy sao?
Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.
Mạc Phàm vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689417/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.