Rất lâu sau, trong Hồng Liên Nghiệp Hỏa hừng hực, lông mày Hỗn Độn mới giãn ra.
- Mạc Phàm, cậu có thể đi rồi, sau này cậu không còn quan hệ gì với Long Tổ, nhưng nếu cậu làm chuyện gì nguy hại đến Hoa Hạ, tôi sẽ đích thân diệt cậu, hi vọng cậu đừng cho tôi cơ hội này.
Hỗn Độn trầm giọng nói, trong giọng nói đều là sát ý.
Mạc Phàm bị bọn họ đuổi đi, đã là nước đổ khó hốt.
Nếu thành kẻ địch, vậy thì không thể giữ lại.
Người có Hồng Liên Nghiệp Hỏa thần thông thiên phú này, có thể diệt thì diệt tốt hơn.
- Cho dù tôi không làm gì, ông cũng có thể kiếm chuyện để tới, chỉ cần ông không sợ bị tôi giữ lại là được.
Mạc Phàm khinh thường nói.
Sao hắn không cảm nhận được sát ý trên người Hỗn Độn, muốn ra tay thì ra tay, cần tìm nhiều lý do như vậy làm gì?
- Được lắm, Mạc Phàm cậu đợi đó, bản thể của tôi sẽ hàng lâm nhanh thôi.
Hỗn Độn nhíu mày, trầm giọng nói.
- Nếu tới, tốt nhất là ông nên chuẩn bị tâm lý bị giết.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Cậu!
Hỗn Độn nhíu mày, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh, giống như con rồng bị động vào vảy ngược, sát khí tỏa ra.
Từ khi Hỗn Độn bắt đầu hiểu chuyện, chưa từng bị người ta nhục nhã như thế.
Nếu chỉ là một vật dẫn, lại dính Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Mạc Phàm, không thể ở lâu được, ở lâu có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689372/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.