Mỹ nữ mặc hắc y nghe Abe Seimei nói vậy, lông mày nhíu lại, vội vàng nói.
Lúc trước cô ta không biết Mạc Phàm mạnh thế nào, nhưng cô ta chưa từng gặp ai đối mặt với Abe Seimei mà có thể ung dung như vậy.
Tuy cô ta rất tin tưởng thực lực của Abe Seimei, nhưng cô ta cảm thấy người Hoa Hạ này cũng không đơn giản.
- Tôi đã quyết định rồi, cô không cần phải nói gì nữa.
Abe Seimei vẫy tay, khinh thường nói.
Âm Dương Chi Lực của ông ta chỉ dưới Hỗn Độn Chi Lực, từ khi ông ta nắm giữ bí pháp huyền bí âm dương, từng gặp vô số kẻ địch, không chỉ có Nhật quốc, ông ta còn từng bí mật đến Hoa Hạ, bái phỏng thuật pháp sư và võ giả Hoa Hạ, không có một ai có thể phá giải Âm Dương Trảm.
Ông ta cũng rất hiếu kỳ muốn xem phá giải Âm Dương Trảm thế nào.
Vậy mà tiểu tử này nói mình có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta, sao ông ta không nhìn ra được?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng.
Abe Seimei này nhìn giống như rất rộng lượng, thực ra chỉ có thể lừa gạt những người khác.
Nếu hắn có thể ngăn Âm Dương Trảm, nói lên thực lực của hắn không dưới phân thân này, Abe Seimei không chỉ không mang được Long Vương U Châu, chính mình còn phải ở lại.
Abe Seimei nói như vậy vừa vặn để lại một đường lui cho mình, thua có thể rời đi bình yên.
Nếu hắn không chắn được, chắc chắn Abe Seimei không do dự chém chết hắn.
- Ông muốn biết sao?
- Không sai, những lời lão phu nói vẫn có ý nghĩa như cũ, chỉ cần cậu tìm được ba phương pháp pahs giải Âm Dương Trảm của lão phu, lão phu sẽ lập tức rời đi, con rồng này là của cậu, lão phu sẽ không đánh chủ ý với nó nữa.
Abe Seiten thề son sắt nói.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không vạch trần ý của Abe Seimei.
Nếu Abe Seimei muốn chơi, vậy hắn sẽ chơi với Abe Seimei một lát.
- Thứ nhất, tôi giết người này, Âm Dương Nhị Khí của ông sẽ tự mất đi.
Mạc Phàm không thèm nhìn, ngón tay khẽ búng về phía đám người hắc y nhân.
Không để mọi người phản ứng kịp, một đạo kiếm khí màu trắng nhoáng lên một cái liền đến trước một người trong đám hắc y nhân, dừng trước mi tâm người đàn ông này một cm, nhưng không đâm tiếp.
- Seiten đại nhân.
Trên khuôn mặt mỹ nữ mặc hắc y lóe lên trắng bệch, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sở dĩ bọn họ gọi Abe Seimei là Seiten đại nhân, là vì lần này Abe Seimei tới Hoa Hạ dùng vật dẫn là Abe Seiten, là một đại tế ti trong đền thờ của Abe Seimei bọn họ.
Tuy phân thân của Abe Seimei cường đại, nếu không có thực lực vật dẫn này chiết khấu, sẽ không thể tồn tại lâu lắm.
Bọn họ vốn giấu Abe Seiten rất kỹ, ai biết vẫn bị Mạc Phàm phát hiện ra.
Nếu Mạc Phàm giết Abe Seiten, tương đương với giết nửa thực lực của đạo phân thân Abe Seimei.
Lông mày tuyết trắng của Abe Seimei khẽ cau lại, nhưng lập tức giãn ra, vẻ mặt luôn vô cùng lạnh nhạt.
Ông ta ký gửi vào trong cơ thể Abe Seiten có thể lừa gạt không ít người, muốn lừa được Mạc Phàm không dễ như vậy, bị Mạc Phàm phát hiện cũng không có gì.
- Quả thật tính một biện pháp, vậy thứ hai đâu?
- Thứ hai sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lộ ra tươi cười như có như không.
Hai tay hắn vươn ra, “Bùm” một tiếng, linh khí hai màu ngọn lửa màu trắng xuất hiện trên hai tay hắn.
Hai tay hắn tạo thành chữ thập, lại chậm rãi tách ra, một pháp kiếm màu xám bạc xuất hiện trong tay hắn, đúng là Âm Dương Pháp Kiếm phá Vạn Diệt Lao Lung của Thiên Thành Diệt.
Pháp kiếm âm dương mới ngưng tụ, hắn liền ném lên, pháp kiếm âm dương dài bảy thước chém vào cự kiếm âm dương trên đỉnh đầu hắn.
“Keng!” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên.
Âm Dương Trảm ở dưới trường kiếm dài bảy thước trong tay Mạc Phàm, tựa như bọ cánh cam gặp đồ sứ.
Một đạo vết rạn xuất hiện trên Âm Dương Trảm của Abe Seimei, vết rạn nhanh chóng lan ra.
Chỉ trong chớp mắt, “răng rắc” một tiếng, Âm Dương Trảm biến thành hai đoạn, đoạn gãy nhanh chóng biến thành hai đạo khí trắng đen biến mất trong không trung, màn trời đêm biến thành hai màu trắng đen cũng khôi phục lại ban đầu như tuyết tan chảy.
Lần này mọi người lập tức ngây ngẩn cả người, tất cả đều khó mà tin nhìn trường kiếm màu xám kia.
- Có phải tôi cũng có thể hủy diệt Âm Dương Trảm của Abe Seimei hay không?
Có người nói.- Sao lại có chuyện này…
Đám người Long Hoa Hội lại càng như ở trong cơn ác mộng, toàn bộ đều trợn mắt há miệng, mặt xám như tro tàn.
Thuật pháp của Abe Seimei tuyệt thế, nếu một kiếm này chém xuống, không biết có thể hủy diệt bao nhiêu ngọn núi.
Nhưng dưới thanh kiếm của Mạc Phàm, lại dễ dàng bị chém đứt, đơn giản giống như bẻ gãy một cây đũa trúc.
Cách đó không xa, trong mắt Abe Seimei chớp lóe hai màu trắng đen, nhìn chằm chằm pháp kiếm của Mạc Phàm, cuối cùng sắc mặt cũng khó coi.
Ông ta chưa từng gặp được ai có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta, vậy mà tiểu tử Mạc Phàm này có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta một cách dễ dàng.
Một lát sau, trong mắt ông ta chớp lóe tinh quang, nhìn về phía Mạc Phàm. . ngôn tình tổng tài
- Tiểu tử, vậy mà cậu cũng nắm giữ Âm Dương Chi Lực?
Thanh kiếm này của Mạc Phàm nhìn như hắc bạch không phân biệt được, thực ra bên trong cũng là Âm Dương Nhị Khí, sở dĩ có thể hiện ra màu xám, là vì Âm Dương Nhị Khí Mạc Phàm nắm trong tay còn mạnh hơn ông ta, đã đến mức độ Âm Dương Nhị Khí dung hợp với nhau.
Nếu Âm Dương Trảm của ông ta là lợi khí do hai loại kim khí tương sung tương khắc tạo ra, vậy pháp kiếm của Mạc Phàm là thần binh do hai loại kim khí hoàn mỹ dung hợp lại tạo thành.
Thần binh chống lại lợi khí, ai mạnh ai yếu không so sánh cũng biết.
Trong chớp mắt, sắc mặt Abe Seimei rất khó coi.
- Sao cậu có thể khống chế Âm Dương Nhị Khí đến nước này?
Mạc Phàm có thể nắm Âm Dương Nhị Khí trong tay cũng không sao, phải biết rằng ông ta có Âm Dương Chi Thể, lại có huyết mạch yêu tộc, hao phí mấy chục năm mới khống chế Âm Dương Nhị Khí đến nước này, trong ngàn năm không tiến lên được một chút.
Mạc Phàm chỉ là đứa bé chưa tới 20 tuổi, vậy mà trình độ ở phương diện này còn cao hơn ông ta nhiều, đây là chuyện ông ta khó tiếp nhận nhất.
Mạc Phàm cười nhạt, không giải thích.
Abe Seimei cường đại là không thể nghi ngờ, Âm Dương Nhị Khí cũng không dễ khống chế như vậy, có thể nắm giữ một loại đã là người đứng gần đầu Hắc Bảng, một khi nắm giữ hai loại càng có thể tồn tại giống như Abe Seimei.
Nhưng Âm Dương Trảm chỉ là Âm Dương Nhị Khí cấp thấp nhất.
Pháp kiếm âm dương hắn dùng là bảo vật trấn phái của Âm Dương Tông, có danh tiếng lẫy lừng ở Tu Chân giới, sở dĩ hắn có được bí pháp này, là hậu lễ sau khi cứu một người của Âm Dương Tông.
Bí pháp đứng đầu Tu Chân giới như vậy, sao Âm Dương Trảm của Abe Seimei có thể so sánh được.
Tuy hắn chỉ nắm giữ Thái Âm Chi Khí trong Âm Dương Nhị Khí, nhưng chỉ cần dùng pháp kiếm âm dương, có thể phá giải Âm Dương Trảm của Abe Seimei một cách dễ dàng.
- Đây là loại thứ ba.
Mạc Phàm vươn một tay ra, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công. - Seiten đại nhân?
Mỹ nữ mặc hắc y nghe Abe Seimei nói vậy, lông mày nhíu lại, vội vàng nói.
Lúc trước cô ta không biết Mạc Phàm mạnh thế nào, nhưng cô ta chưa từng gặp ai đối mặt với Abe Seimei mà có thể ung dung như vậy.
Tuy cô ta rất tin tưởng thực lực của Abe Seimei, nhưng cô ta cảm thấy người Hoa Hạ này cũng không đơn giản.
- Tôi đã quyết định rồi, cô không cần phải nói gì nữa.
Abe Seimei vẫy tay, khinh thường nói.
Âm Dương Chi Lực của ông ta chỉ dưới Hỗn Độn Chi Lực, từ khi ông ta nắm giữ bí pháp huyền bí âm dương, từng gặp vô số kẻ địch, không chỉ có Nhật quốc, ông ta còn từng bí mật đến Hoa Hạ, bái phỏng thuật pháp sư và võ giả Hoa Hạ, không có một ai có thể phá giải Âm Dương Trảm.
Ông ta cũng rất hiếu kỳ muốn xem phá giải Âm Dương Trảm thế nào.
Vậy mà tiểu tử này nói mình có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta, sao ông ta không nhìn ra được?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng.
Abe Seimei này nhìn giống như rất rộng lượng, thực ra chỉ có thể lừa gạt những người khác.
Nếu hắn có thể ngăn Âm Dương Trảm, nói lên thực lực của hắn không dưới phân thân này, Abe Seimei không chỉ không mang được Long Vương U Châu, chính mình còn phải ở lại.
Abe Seimei nói như vậy vừa vặn để lại một đường lui cho mình, thua có thể rời đi bình yên.
Nếu hắn không chắn được, chắc chắn Abe Seimei không do dự chém chết hắn.
- Ông muốn biết sao?
- Không sai, những lời lão phu nói vẫn có ý nghĩa như cũ, chỉ cần cậu tìm được ba phương pháp pahs giải Âm Dương Trảm của lão phu, lão phu sẽ lập tức rời đi, con rồng này là của cậu, lão phu sẽ không đánh chủ ý với nó nữa.
Abe Seiten thề son sắt nói.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không vạch trần ý của Abe Seimei.
Nếu Abe Seimei muốn chơi, vậy hắn sẽ chơi với Abe Seimei một lát.
- Thứ nhất, tôi giết người này, Âm Dương Nhị Khí của ông sẽ tự mất đi.
Mạc Phàm không thèm nhìn, ngón tay khẽ búng về phía đám người hắc y nhân.
Không để mọi người phản ứng kịp, một đạo kiếm khí màu trắng nhoáng lên một cái liền đến trước một người trong đám hắc y nhân, dừng trước mi tâm người đàn ông này một cm, nhưng không đâm tiếp.
- Seiten đại nhân.
Trên khuôn mặt mỹ nữ mặc hắc y lóe lên trắng bệch, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sở dĩ bọn họ gọi Abe Seimei là Seiten đại nhân, là vì lần này Abe Seimei tới Hoa Hạ dùng vật dẫn là Abe Seiten, là một đại tế ti trong đền thờ của Abe Seimei bọn họ.
Tuy phân thân của Abe Seimei cường đại, nếu không có thực lực vật dẫn này chiết khấu, sẽ không thể tồn tại lâu lắm.
Bọn họ vốn giấu Abe Seiten rất kỹ, ai biết vẫn bị Mạc Phàm phát hiện ra.
Nếu Mạc Phàm giết Abe Seiten, tương đương với giết nửa thực lực của đạo phân thân Abe Seimei.
Lông mày tuyết trắng của Abe Seimei khẽ cau lại, nhưng lập tức giãn ra, vẻ mặt luôn vô cùng lạnh nhạt.
Ông ta ký gửi vào trong cơ thể Abe Seiten có thể lừa gạt không ít người, muốn lừa được Mạc Phàm không dễ như vậy, bị Mạc Phàm phát hiện cũng không có gì.
- Quả thật tính một biện pháp, vậy thứ hai đâu?
- Thứ hai sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lộ ra tươi cười như có như không.
Hai tay hắn vươn ra, “Bùm” một tiếng, linh khí hai màu ngọn lửa màu trắng xuất hiện trên hai tay hắn.
Hai tay hắn tạo thành chữ thập, lại chậm rãi tách ra, một pháp kiếm màu xám bạc xuất hiện trong tay hắn, đúng là Âm Dương Pháp Kiếm phá Vạn Diệt Lao Lung của Thiên Thành Diệt.
Pháp kiếm âm dương mới ngưng tụ, hắn liền ném lên, pháp kiếm âm dương dài bảy thước chém vào cự kiếm âm dương trên đỉnh đầu hắn.
“Keng!” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên.
Âm Dương Trảm ở dưới trường kiếm dài bảy thước trong tay Mạc Phàm, tựa như bọ cánh cam gặp đồ sứ.
Một đạo vết rạn xuất hiện trên Âm Dương Trảm của Abe Seimei, vết rạn nhanh chóng lan ra.
Chỉ trong chớp mắt, “răng rắc” một tiếng, Âm Dương Trảm biến thành hai đoạn, đoạn gãy nhanh chóng biến thành hai đạo khí trắng đen biến mất trong không trung, màn trời đêm biến thành hai màu trắng đen cũng khôi phục lại ban đầu như tuyết tan chảy.
Lần này mọi người lập tức ngây ngẩn cả người, tất cả đều khó mà tin nhìn trường kiếm màu xám kia.
- Có phải tôi cũng có thể hủy diệt Âm Dương Trảm của Abe Seimei hay không?
Có người nói.- Sao lại có chuyện này…
Đám người Long Hoa Hội lại càng như ở trong cơn ác mộng, toàn bộ đều trợn mắt há miệng, mặt xám như tro tàn.
Thuật pháp của Abe Seimei tuyệt thế, nếu một kiếm này chém xuống, không biết có thể hủy diệt bao nhiêu ngọn núi.
Nhưng dưới thanh kiếm của Mạc Phàm, lại dễ dàng bị chém đứt, đơn giản giống như bẻ gãy một cây đũa trúc.
Cách đó không xa, trong mắt Abe Seimei chớp lóe hai màu trắng đen, nhìn chằm chằm pháp kiếm của Mạc Phàm, cuối cùng sắc mặt cũng khó coi.
Ông ta chưa từng gặp được ai có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta, vậy mà tiểu tử Mạc Phàm này có thể phá giải Âm Dương Trảm của ông ta một cách dễ dàng.
Một lát sau, trong mắt ông ta chớp lóe tinh quang, nhìn về phía Mạc Phàm. . ngôn tình tổng tài
- Tiểu tử, vậy mà cậu cũng nắm giữ Âm Dương Chi Lực?
Thanh kiếm này của Mạc Phàm nhìn như hắc bạch không phân biệt được, thực ra bên trong cũng là Âm Dương Nhị Khí, sở dĩ có thể hiện ra màu xám, là vì Âm Dương Nhị Khí Mạc Phàm nắm trong tay còn mạnh hơn ông ta, đã đến mức độ Âm Dương Nhị Khí dung hợp với nhau.
Nếu Âm Dương Trảm của ông ta là lợi khí do hai loại kim khí tương sung tương khắc tạo ra, vậy pháp kiếm của Mạc Phàm là thần binh do hai loại kim khí hoàn mỹ dung hợp lại tạo thành.
Thần binh chống lại lợi khí, ai mạnh ai yếu không so sánh cũng biết.
Trong chớp mắt, sắc mặt Abe Seimei rất khó coi.
- Sao cậu có thể khống chế Âm Dương Nhị Khí đến nước này?
Mạc Phàm có thể nắm Âm Dương Nhị Khí trong tay cũng không sao, phải biết rằng ông ta có Âm Dương Chi Thể, lại có huyết mạch yêu tộc, hao phí mấy chục năm mới khống chế Âm Dương Nhị Khí đến nước này, trong ngàn năm không tiến lên được một chút.
Mạc Phàm chỉ là đứa bé chưa tới 20 tuổi, vậy mà trình độ ở phương diện này còn cao hơn ông ta nhiều, đây là chuyện ông ta khó tiếp nhận nhất.
Mạc Phàm cười nhạt, không giải thích.
Abe Seimei cường đại là không thể nghi ngờ, Âm Dương Nhị Khí cũng không dễ khống chế như vậy, có thể nắm giữ một loại đã là người đứng gần đầu Hắc Bảng, một khi nắm giữ hai loại càng có thể tồn tại giống như Abe Seimei.
Nhưng Âm Dương Trảm chỉ là Âm Dương Nhị Khí cấp thấp nhất.
Pháp kiếm âm dương hắn dùng là bảo vật trấn phái của Âm Dương Tông, có danh tiếng lẫy lừng ở Tu Chân giới, sở dĩ hắn có được bí pháp này, là hậu lễ sau khi cứu một người của Âm Dương Tông.
Bí pháp đứng đầu Tu Chân giới như vậy, sao Âm Dương Trảm của Abe Seimei có thể so sánh được.
Tuy hắn chỉ nắm giữ Thái Âm Chi Khí trong Âm Dương Nhị Khí, nhưng chỉ cần dùng pháp kiếm âm dương, có thể phá giải Âm Dương Trảm của Abe Seimei một cách dễ dàng.
- Đây là loại thứ ba.
Mạc Phàm vươn một tay ra, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]