- Không có đồ của Nho Môn, ngay cả một cái vảy của bổn vương ngươi cũng không làm bị thương được, vì bổn vương không đơn giản như ngươi nghĩ, ta khuyên ngươi đừng hành động theo cảm tính tốt hơn, nếu không ngươi sẽ chết thảm lắm.
Long Vương U Châu cười nói.
Mạc Phàm nhìn Long Vương U Châu, trên mặt không có chút bối rối.
Ý niệm của hắn vừa động, Tam Thư và Tam Thánh Bút đều biến mất vào trong nhẫn trữ vật.
- Đối phó ngươi không cần dùng cái gì, chỉ cần đôi tay là đủ.
Mạc Phàm vươn hai tay ra, thản nhiên nói.
- Đôi tay?
Long Vương U Châu lộ ra vẻ khinh thường.
Hiện giờ Mạc Phàm có thể khiến nó nhìn với cặp mắt khác xưa, chỉ là tốc độ khác hẳn với người thường, kiếm khí của Mạc Phàm không làm nó bị thương được, quả đấm có thể làm gì?
Nó cười lạnh lùng, thân thể to lớn như khí cầu bị chọc thủng, nhanh chóng co rút lại.
Chỉ trong chớp mắt, nó biến từ to như ngọn núi thành người bình thường, hắc quang chớp lóe trên người nó.
Hào quang thu lại, lộ ra một người đàn ông trung niên.
ổ ể ấNgười đàn ông trung niên khoảng 3, 40 tuổi, thân thể cao lớn nhìn rất khôi ngô, khoảng hơn 1m9.
Người đàn ông mặc y phục màu đen thời Minh, tóc dài đen tuyền buộc sau lưng, mày kiếm mắt sáng, toàn thân đều lộ ra khí tức khiến người ta tâm kinh đảm hàn.
Long Vương U Châu biến thành hình người, vẻ mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689351/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.