Thượng Quan Vân Phi vừa nói những lời này, không ít người vốn hơi sửng sốt, sau đó trước mắt sáng lên.
- Chiêu này của Thượng Quan Vân Phi cao thật, lần này có trò hay để xem rồi.
- Thượng Quan Vân Phi không hổ là Thượng Quan Vân Phi.
Có người nịnh nọt nói.
Không phải Mạc Phàm nói dám động vào một sợi lông tơ của nha đầu này thì đánh một cục xương của Thượng Quan Vân Phi sao, một cái tát đánh xuống, xem Tần Kiệt tính thế nào.
Không ít người nhếch miệng, nhìn về phía đám Mạc Phàm.
Bên cạnh Thượng Quan Vân Phi, sắc mặt Dạ Tình thay đổi, vội vàng đỡ Tiểu Lan thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
- Thượng Quan Vân Phi, anh làm gì thế?
- Chỉ dạy dỗ tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng mà thôi.
Thượng Quan Vân Phi cười nhạt nói, dời mắt nhìn về phía Tần Kiệt.
- Tần Kiệt, cho dù cậu không tính được, cuối cùng các cậu chuẩn bị đánh gãy bao nhiêu cục xương của tôi?
Thượng Quan Vân Phi không sợ hỏi.
- Nói đi, Tần Kiệt, không phải cậu là tiểu nhân vương thủ đô sao, ngay cả học sinh tiểu học đều tính ra được, sao cậu không nói được?
Thuộc hạ bên cạnh Thượng Quan Vân Phi trào phúng nói.
- Sư phụ, có tổng cộng 306 sợi lông tơ.
Tần Kiệt nhíu mày, không để ý đến đám Thượng Quan Vân Phi, nói với Mạc Phàm.
- 306 sợi, xem ra tôi đánh gãy xương cốt toàn thân anh cũng không đủ.
Trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689332/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.