Theo kinh văn Nho Gia lưu chuyển, khí tức toàn thân Mạc Phàm thay đổi, hắn lập tức thành một thánh nhân đang đọc kinh.
Những kinh văn này vừa xuất hiện, tam thư Thiên Địa Nhân cùng chấn động, giống như sản sinh ra cộng hưởng.
- Cậu dạy chúng tôi dùng tam thư thế nào, tôi dạy cậu đi chết đi thế nào?
Âm Vô Thiên nhíu mày, trầm giọng nói.
Tam thư là độc nhất vô nhị, trên Địa Cầu không có tam thư thứ hai, Thánh Môn sớm đã không có truyền thừa ở trên Địa Cầu.
Nếu Mạc Phàm dùng được tam thư, heo có thể leo lên cây.
Hắc quang chớp lóe trên hắc đao trong tay ông ta, một đao như nguyệt nha màu đen chém về phía Mạc Phàm.
Nguyệt nha đến chỗ nào, một nửa ánh đao kiếm khí của Diệt Thần bị hắc đao hấp thu.
Không gian liệt phùng lập tức biến thành không gian đổ nát, lan tràn về phía Mạc Phàm, trong chớp mắt đã đến trước người hắn.
Dạ Vô Nhai cũng không nói gì thêm, hai tay nắm chặt trường kiếm, chém mạnh về phía đất.
Một đạo kiếm khí như long hình thnash sóng xung kích trên đất lao về phía Mạc Phàm, vết rạn như mạng nhện xuất hiện trên đất, mặt đất sụp đổ.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Âm Vô Thiên nói, cũng không thèm nhìn một kiếm một đao băng đia vùi lấp, trái lại nhìn lướt qua những Diệt Thần.- Thứ nhất, Đạo Binh không dùng như các ông, mà dùng thế này.
Mạc Phàm khẽ giậm chân, kinh văn màu vàng như rễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689322/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.