- Chuyện này…
Âm Vô Thiên nhíu mày.
Ông ta tu luyện Thái Âm Kinh, có thể minh tâm kiến tính, có năng lực chống cự nhất định với ảo cảnh.
Ông ta tự mình thử qua ảo cảnh trong tam thư rồi, ông ta hoàn toàn không có biện pháp thoát khỏi.
Mạc Phàm chỉ liếc mắt một cái, liền phá được ảo cảnh?
- Còn chưa thả thần binh các ông luyện chế ra à?
Mạc Phàm nhìn Dạ Vô Nhai hỏi.
- Thôi, vậy chơi Huyễn Thuật đi, tôi chơi với các ông một lát.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, thản nhiên nói.
- Nguyệt Nhãn!
Mạc Phàm thu lam quang trong mắt lại, thay vào đó là đôi mắt sáng như mặt trăng.Cùng lúc đó, một vòng minh nguyệt sau lưng hắn dâng lên.
Mặt trăng vừa ló ra, nhìn giống như thủy ngân.
- Nhanh nhắm mắt lại.
Huyền Linh Tử thấy mặt trăng ở trong mắt và sau lưng Mạc Phàm thì thay đổi sắc mặt, vội vàng nói.
Không ít người nghe thấy vậy vội vàng nhắm mắt.
Đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên bên tai bọn họ.
- Nhắm mắt có tác dụng sao?
Có người nhíu mày, mở mắt, liền thấy bên cạnh bọn họ có mấy Mạc Phàm giống nhau như đúc.
Vẻ mặt Mạc Phàm lãnh khốc, trong tay mỗi người đều cầm kiếm.
Trong đó có một người giơ tay lên, trường kiếm chém vào tay một người.
“Vèo!” Cánh tay trực tiếp bay ra ngoài, máu tươi bắn nhanh mà ra, văng lên mặt người kia.
Người kia mở to mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689320/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.