Sở dĩ hắn đến Long Hoa Hội thủ đô, đó là vì Long Hoa Hội trêu chọc hắn nhiều lần.
Hắn đến thủ đô, Long Hoa Hội còn muốn mời hắn gia nhập.
Chuyện này như tát hắn một cái, sau đó nói hắn quỳ xuống, thần phục, tạm tha thứ cho hắn.
Đánh một cái lại cho bánh bao, bọn họ nghĩ lừa gạt được hắn dễ như vậy à?
- Mạc Phàm, ý của cậu là chúng ta không thể nói chuyện sao?
Trong mắt Dạ Vô Nhai lóe lên sắc bén, lạnh lùng nói.
Mạc Phàm đến nơi này, trên cơ bản đã là thú bị giam giữ.
Sở dĩ ông ta không ra tay, thứ nhất là thưởng thức người mới như Mạc Phàm, thứ hai, Long Hoa Hội bọn họ ra tay với Mạc Phàm, ít nhiều gì Long Hoa Hội cũng phải trả chút giá.
Biện pháp ổn thỏa và an toàn nhất, là khiến Mạc Phàm thần phục.
Nhưng nếu Mạc Phàm không chịu thỏa hiệp, vậy chỉ có thể ra tay.
- Có thể nói như vậy.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Vô Nhai, đều đến nước này rồi, ông còn nói nhiều lời vô nghĩa với tiểu tử kia làm gì?
Âm Vô Thiên cười mỉa nói.
Dạ Vô Nhai cũng không sốt ruột, chỉ cười khẽ.
- Mạc Phàm, không phải chúng tôi không thể đồng ý với yêu cầu của cậu, nhưng cậu phải có bản lĩnh này đã rồi nói sau.
- Bản lĩnh hả, đến bây giờ tôi cũng không thiếu.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Được lắm, như vậy đi, nếu chúng ta không thể đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689315/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.