Hoàng gia bị diệt thế nào, người khác không biết nhưng không trốn thoát khỏi mắt Long Hoa Hội bọn họ.
Có ai ngờ Mạc Phàm lại bắn ngọn lửa diệt Hoàng gia vào trong cơ thể bọn họ.
- Chuyện này…
Nói như vậy, không chỉ sống chết của bọn họ do Mạc Phàm nắm trong tay, sống chết của mỗi người trong gia tộc bọn họ cũng ở tay Mạc Phàm.
Mặt đám người không còn chút máu, hối hận muốn chết.
Sớm biết sẽ như vậy, cho dù đánh chết bọn họ bọn họ cũng không gây sự với Mạc Phàm.
- Lam Phi, chúng ta làm sao bây giờ, đợi ở Giang Nam sao?
Trên mặt Nguyên Cẩn tràn đầy lo lắng hỏi.
- Rời khỏi nơi này trước.
Lam Phi nhìn chằm chằm phương hướng Mạc Phàm biến mất, quả đấm nắm chặt lại, toàn thân tức đến mức phát run, nghiến răng nói ra mấy chữ.
Một đám người đi lên xe vỡ nát cửa sổ, lái ô tô rời đi.
Sau đó không lâu, mấy chiếc xe dừng trên đường nhỏ không người.
“Rầm” một tiếng, cửa xe của Lam Phi bay ra ngoài, rơi xuống phía xa.
Anh ta ra khỏi xe, cũng không nói gì, một quyền đánh lên phía trước xe.
Một quyền lại nhanh chóng đánh lên xe tiếp, từng dòng khói trắng tỏa ra.
Chiếc xe sang giá trị ngàn vạn thành đồ bỏ đi trong chớp mắt.
Những người khác nhìn Lam Phi phát cuồng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, do dự một lát hai người đi lên kéo Lam Phi ra.
Cứ tiếp tục như vậy, không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689303/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.