Ma Văn trên trán Mạc Phàm sáng lên, Ma Văn như vậy cũng xuất hiện trên mu bàn tay cầm kiếm của hắn.
Ma Văn này sinh ra từng sợi rễ cây, lan tràn về phía trường kiếm trong tay hắn.
Hào quang bốn màu dưới bộ rễ cây nhanh chóng biến thành màu trắng.
- Trảm!
Hắn chém mạnh xuống, một đạo kiếm khí màu trắng xẹt qua đường trắng trên bầu trời.
Đường trắng này đến đâu, tựa như một búa khai thiên tích địa, lôi vân màu đen trên bầu trời vỡ ra, đất đai cũng không chịu được một kiếm này mà nứt ra khe hở lớn.
Khe hở trên trời và dưới đất song song, lan tràn về phía Vạn Thiên Tuyệt.
Ở giữa trời đất, những đất đá cây cối vì hắc động trong cơ thể Vạn Thiên Tuyệt trôi nổi trong không trung gặp được khe hở này, toàn bộ tự vỡ ra.
- Không không!
Vạn Thiên Tuyệt nhìn đường trắng này, không cam lòng quát ầm lên.
Ông ta tự bạo Hư Đan, tự bạo Long Nguyên.
Nhưng ông ta ở dưới một kiếm của Mạc Phàm, cũng như những người vây xem dưới uy áp của ông ta, không chỉ không có đường sống chống cự, thậm chí còn không thể chạy trốn.
Lúc trước ông ta cảm thấy Mạc Phàm quá kiêu ngạo, bây giờ ông ta ở trạng thái thần tới giết thần, phật tới giết phật, sao có thể vừa đủ một kiếm của Mạc Phàm?
Cuối cùng ông ta cũng hiểu rõ, vì sao Mạc Phàm nói ông chỉ đủ một kiếm, quả thật ông ta chỉ đủ một kiếm của Mạc Phàm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689294/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.