Mạc Phàm từ chối Vạn Thiên Tuyệt đã là hành động vô cùng ngu ngốc, vậy mà còn dám nói tới giết Vạn Thiên Tuyệt, giống như Mạc Phàm thật sự có thể giết ông ta.
- Không có thuốc nào cứu được.
Những lão nhân thở hổn hển lắc đầu nói.
Người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, chỉ là người ngông cuồng, hoàn toàn không biết tự lượng sức mình.
Trong đám người, Abe Koue, công tước Rose và một đám phú hào Giang Nam đều cười nham hiểm, ánh mắt nhìn Mạc Phàm như nhìn người chết.
Bỗng nhiên vừa rồi Vạn Thiên Tuyệt đề xuất muốn nhận Mạc Phàm làm đồ đệ, hay cho Mạc Phàm thời gian khôi phục, chỉ cần Mạc Phàm đồng ý dập đầu, bọn họ sẽ bị dọa chảy đầy mồ hôi lạnh.
Hai lựa chọn này bất luận Mạc Phàm lựa chọn loại, tính mạng của bọn họ đều gặp nguy hiểm, ai biết Mạc Phàm vẫn muốn quyết đấu với Vạn Thiên Tuyệt.
Biết rõ núi có hổ, còn cố chấp đi lên.
Bọn họ muốn chết trên tay Mạc Phàm, Mạc Phàm cũng không cho bọn họ cơ hội này, vẻ đắc ý xuất hiện trên mặt bọn họ.
Vạn Thiên Tuyệt nhíu mày, đắc ý trên mặt mất đi, thay vào đó là sương lạnh bao phủ.
Không đợi Vạn Thiên Tuyệt tức giận, trong mắt mấy đồ đệ của Vạn Thiên Tuyệt hiện lên lửa giận.
Mạc Phàm không còn ở thời kỳ toàn thắng, vậy mà dám càn rỡ như thế.
- Tiểu tử, vậy mà cậu dám nói với sư phụ tôi như vậy, muốn chết à.
Một người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689287/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.