Nghe thấy giọng Mạc Phàm, Thôi Tường vẫn duy trì tư thế đi về phía trước, như trúng ma pháp định thân, mồ hôi như hạt đậu chảy từ má xuống.
Rất lâu sau anh ta mới chậm rãi ngẩng đầu, liền thấy Mạc Phàm mặc bộ đồ trắng đứng trước người anh ta, cầm đại kiếm huyết sắc có thể chém nát Thi Ma trong tay.
Anh ta còn chưa nhìn vào mắt Mạc Phàm, “phịch” một tiếng quỳ gối xuống.
- Mạc đại sư, tôi trên có mẹ già, dưới còn có con nhỏ, cậu tha cho tôi, tha cho tôi đi.
Thôi Tường đáng thương tội nghiệp nói.
Mạc Phàm đã diệt cả La gia, sẽ để ý mạng của một tiểu nhân vật như anh ta sao.
- Anh cảm thấy những diễn viên viên anh dùng quy tắc ngầm, đều chui từ trong tảng đá ra sao?
Mạc Phàm hờ hững hỏi.
Khi Thôi Tường gây khó dễ cho những người khác, hẳn là chưa từng nghĩ những người khác cũng trên có già, dưới có trẻ.
Sắc mặt Thôi Tường trắng bệch, hai mắt đảo liên tục, rất nhanh trước mắt sáng lên.
- Mạc đại sư, thành cổ La gia này là tôi dẫn cậu tới, không có tôi cậu không thể diệt La gia thuận lợi như vậy, nể mặt chuyện này, cậu tha cho tôi một mạng đi.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.
- Nếu anh không biết La gia ở đâu, anh đã sớm chết rồi!
Nếu sau đó Thôi Tường thành thật, hắn có thể không so đo với Thôi Tường.
Nhưng Thôi Tường lại muốn hãm hại hắn nhiều lần, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689236/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.