Ở nơi xa, mặt đám Hứa Bình tái mét, mắt mở to.
Có người che miệng, không thể tin vào hai mắt mình.
Có người dùng lực véo thịt mình, ý đồ là khiến mình tỉnh táo lại.
Tóm lại, toàn bộ đều sợ ngây người, cho dù gặp quỷ cũng không khoa trương như thế, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khó tin.
- Chuyện này…
- Đó là gì thế, ông trời của tôi.
Theo La Thành nhảy xuống, một khắc trước pho tượng cầm thương cạnh cửa vẫn đứng bên cạnh thành, lập tức sống lại.
Trong tay là trường thương giống như của La Thành, chỉ trong phút chốc đã đến đỉnh đầu Mạc Phàm, khiến tất cả mọi người vô cùng bất ngờ.
Vậy mà pho tượng còn sống.
Mạc Phàm thể hiện pháp thuật, công pháp với La gia đã khiến bọn họ mở mang tầm mắt, hoàn toàn như đang ở trong thế giới tiên hiệp.
Hiện giờ ngay cả pho tượng đều sống lại, chuyện này càng phá nát thế giới quan lúc trước của bọn họ.
Trước đó Hứa Bình đã biết một số tin tức liên quan đến La gia, là Hạn Bạt và Sơn Hà Ấn.
Nhưng nhìn thấy pho tượng sống to lớn, cô cũng nuốt nước bọt.
- La gia thật sự có thần linh sao?
Kinh ngạc rất nhiều, đồng thời lo lắng cũng hiện lên trên mặt đám Lưu Phỉ Phỉ, Chu Hiệt.
Pho tượng này phải cao 2, 30 mét, chỉ riêng trường thương trong tay đã có kích thước bằng bốn người, như một tòa đại lâu 6, 7 tầng.
Mạc Phàm đứng trước mặt pho tượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689227/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.