Máy bay bay chưa tới ba tiếng, lúc này mới hạ xuống Thanh Châu thành phố lớn nhất ở Mạc Bắc.
Đám Mạc Phàm còn chưa xuống máy bay, khô ráo và hoang vắng của thành phố sa mạc phả vào mặt.
Bởi vì sân bay ở vùng ngoại ô, nhìn ra ngoài qua cửa sổ trên máy bay.
Ngoài có vài vùng rừng phòng hộ ra, thì là sa mạc liên tiếp, từng cồn cát như ẩn như hiện.
Trên đường lớn rộng mở, nhìn mãi mà không có mấy chiếc xe.
So với Giang Nam phồn vinh, Mạc Bắc rất khác biệt.
- Cuối cùng cũng đến nơi.
Lưu Phỉ Phỉ nghe thấy âm thanh nhắc nhở trong radio, duỗi thắt lưng.
- Chúng ta đi xuống đi.
Mạc Phàm liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, dị sắc chớp lóe rồi biến mất, liền đứng dậy lấy hành lý cho Lưu Phỉ Phỉ.
Người trong cabin lục tục xuống máy bay.
Không lâu sau, bọn họ xuất hiện ở cổng sân bay, đợi xe đoàn làm phim đã chuẩn bị trước.
- Hình như tôi nghe thấy anh nói chuyện Hạn Bạt gì đó với đạo diễn Hứa trên máy bay, chẳng lẽ Mạc Bắc thật sự có thứ này sao?
Lưu Phỉ Phỉ rảnh rỗi không có việc gì làm, tò mò hỏi.
Bình thường cô rất thích đọc tiểu thuyết linh dị, trong đó thường có thứ này, chỉ là chưa bao giờ thấy.
- Có hay không, cô đều không cần sợ.
Mạc Phàm lạnh nhạt.
Mạc Phàm vừa nói những lời này, Thôi Tường ở cách đó không xa liếc nhìn Mạc Phàm với vẻ khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689216/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.