“Bùm bùm…” Mạc Phàm vừa nói xong, hai đạo sấm sét nổ tung bên ngoài máy bay, như tiếng trống vang lên liên tục, khiến màng tai người ta đau nhức.
Bất chợt có sấm sét vang lên, mọi người sửng sốt, ánh mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Nhất là Thôi Tường, sắc mặt tái mét trong chớp mắt, hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ trên đất.
Anh ta lừa gạt không ít người, nghe được tiếng sấm giống như hôm nay vẫn là lần đầu tiên.
ế ồ ểAnh ta biết thuật sĩ và võ giả tồn tại, có thể đưa tới kinh lôi cũng không có gì lạ.
Nhưng Mạc Phàm có thể đưa tới kinh lôi thì đáng sợ rồi.
- Mạc tiên sinh, tôi thật sự không dám nữa.
Mặt Thôi Tường như giấy vàng, nơm nớp lo sợ nói.
- Anh không dám, không phải anh mới nói bảo người ta đổi vai của Phỉ Phỉ sao?
Mạc Phàm hỏi.
- Tôi chỉ nói đùa thôi.
- Không phải anh muốn tôi lau giày cho anh à?
- Tôi nói sai rồi, là tôi lau giày cho cậu.
Mồ hôi của Thôi Tường rơi như mưa nói.
- Anh còn chưa có tư cách lau giày cho tôi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Có không biết bao nhiêu người muốn đánh giày cho y tiên bất tử hắn, Thôi Tường muốn là được sao?
- Dạ dạ, tôi không xứng, tôi lập tức cút!
Thôi Tường ăn nói khép nép, muốn quay về khoang hạng nhất.
Hiện giờ anh ta không thể trêu chọc Mạc Phàm, vẫn nên nhanh rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689214/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.