Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe lam quang, liếc mắt nhìn Miyamoto Kawa một cái.
Đồng tử của Miyamoto Kawa vốn có màu đen, lập tức biến thành một đen một trắng, mắt cũng như hai con cá một đen một trắng, giống âm dương trên thái cực.
- Âm Dương Nhãn?
Vạn vật xuất phát từ hỗn độn, mắt hỗn độn có thể nhìn thấu vạn vật.
Vạn vật sinh âm dương, Âm Dương Nhãn có thể nhìn thấu âm dương.
Thầy tướng số ngũ hành, cũng có kim mộc thủy hỏa thổ và nhiều loại Đồng Tử Thuật, mỗi người có thể nhìn thấu ngũ hành.
Chẳng trách Miyamoto Kawa có thể lấy Thiên Địa Nguyên Thạch, thiên vi dương địa vi âm, vừa hay Âm Dương Nhãn có thể nhìn thấu Thiên Địa Nguyên Thạch.
- Thế nào, Mạc Phàm, không phải cậu rất lợi hại sao, sao bây giờ không dám nữa?
Thu Minh Nguyệt thấy Mạc Phàm không nói, cười mỉa hỏi.
- Mạc Phàm, không phải anh cảm thấy đánh cược như vậy quá ngây thơ đấy chứ?
Tống Tử Duyệt cười nói.
- Nếu Mạc tiên sinh cảm thấy quá đơn giản, vậy thì đơn giản, tôi sẽ tăng độ khó cho đánh cược.
Miyamoto Kawa cười nói.
Năm ngón tay anh ta vũ động, tốc độ rất nhanh, gần như chỉ có thể nhìn thấy đám thuật ấn, hoàn toàn không thấy ngón tay anh ta, theo kết ấn của anh ta, tiếng gió thổi “vù vù” vang lên giữa ngón tay hắn.
- Tốc độ kết ấn thật nhanh?
Sắc mặt Bạch Tiểu Tuyết và An Hiểu Hiên đều thay đổi.
Âm Dương Ngũ Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689192/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.