Một tiếng sau, Mạc Phàm xuất hiện trong phố cổ tỉnh Giang Nam.
Phố cổ này là một đường phố cổ xưa nhất ở Giang Nam, nghe nói có lịch sử mấy trăm năm, mặt đường vẫn trải đá trước đây, kiến trúc hai bên đường đều theo phong cách Giang Nam thời cổ.
Bởi vì con đường này là phong cảnh cổ trấn Giang Nam, bình thường nơi này thường xuyên có du khách tấp nập.
Đến ngày nghỉ lại càng chen lách, hơi vô ý sẽ xảy ra chuyện giẫm đạp.
Lúc này ở trên đường có không ít người du ngoạn.
Mạc Phàm không đến thưởng thức những phong cảnh này, hắn ngoặt mấy vòng, rẽ vào trong một con hẻm yên tĩnh, đứng trước cửa hàng tên là Cổ Nguyệt.
Đây là cửa hàng đồ cổ, kiếp trước An Hiểu Hiên thường xuyên kéo Tuyết Nhi tới nơi này đào bảo.
Hắn không có biện pháp, cũng chỉ có thể theo đến đây, cho nên khá quen thuộc nơi này.
Nơi này không khác thành phố đồ cổ lắm, đồ thật còn ít hơn cát vàng.
Bởi vì nơi này có vẻ hẻo lánh, nên sạch sẽ, yên tĩnh hơn thành phố đồ cổ nhiều.
Đương nhiên nơi này yên tĩnh vắng vẻ không được bao lâu, liền bị một bảo bối phá nát.
Bảo bối này là gì hắn cũng không biết, chỉ biết là một tảng đá vô cùng đặc biệt.
Nhưng hắn từng nghe An Hiểu Hiên nói, thứ này cùng cấp bậc với ngọc tỷ truyền quốc mất tích, vô cùng thần kỳ, vào nước thành cá, ra khỏi nước thành đá, rơi xuống đất thành cây, gặp kim hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689189/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.