Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra một chút bất ngờ.
Lâm Khuynh Thiên mới chết chưa tới một ngày, Thủ Hộ Nhất Tộc đã tới Giang Nam.
- Tới nhanh thật đó!
- Tiểu tử, nếu cậu muốn còn mạng, nhanh thả tôi ra, nếu không cậu đợi bị diệt tộc đi.
Lão giả cười mỉa nói, giọng điệu như có hi vọng rời đi.
Sắc mặt Mạc Phàm không đổi, làm như không nghe thấy, bàn tay hắn vung lên, cửa đá động thiên mở ra.
- Nếu bọn họ lấy được, cứ việc lấy đi, nếu không lấy được, ông nên thành thật ngốc trong này đi.
- Tiểu tử, cậu đã nói như vậy, lão phu đi trước.
Lão giả cười ha ha.
Trên chìa khóa chớp lóe kim quang, như sao chổi kéo ra một cái đuôi rất dài, tốc độ tăng nhanh.
Trong không khí, một vùng gợn sóng được tạo ra, giống như biến thành nước gợn, trong chớp mắt chìa khóa đã biến mất ở trong, chỉ để lộ cái đuôi.
Mạc Phàm liếc mắt nhìn chìa khóa này một cái, khẽ nâng mí mắt, cười khẽ.
Nếu thanh chìa khóa này không có linh khí giúp đỡ, không bay được xa.
Xem ra Thủ Hộ Nhất Tộc không chỉ ở rất gần, còn thi pháp cách không muốn lấy chìa khóa này.
Đổi thành những người khác chắc chắn sẽ giao chìa khóa này ra, nhưng trước mặt hắn, ha ha!
- Tốc độ của ông rất nhanh, nhưng ông đi được sao?
“Răng rắc!” Một đạo thiểm điện xuất hiện trong mắt hắn, chỉ trong chớp mắt đã đến bên cạnh chìa khóa, đánh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689167/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.