Bạch Tiểu Phi vốn sửng sốt, hai chữ Mạc Phàm này quá quen thuộc, gần đây ít ai ở Giang Nam không biết.
Nhưng chỉ trong phút chốc, Bạch Tiểu Phi cười khinh thường.
- Ý của cậu là nói, cậu là Mạc thần y Đông Hải?
- Tôi đúng là Mạc Phàm thần y Đông Hải.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Cậu nên nói cho tôi biết cậu là Mạc đại sư Đông Hải, nếu nói như vậy, tôi không chỉ lập tức nói xin lỗi, còn quỳ xuống với cậu.
Bạch Tiểu Phi nói với vẻ trêu tức.
Nếu Mạc Phàm thật sự là Mạc đại sư, anh ta phải quỳ xuống xin lỗi, nếu không chỉ có đường chết.
Nhưng trùng tên nhiều lắm, bởi vì Mạc Phàm tồn tại, rất nhiều đứa bé họ Mạc ở Giang Nam đổi tên thành Mạc Phàm.
Mạc Phàm nói cậu ta là Mạc đại sư Đông Hải, phải để anh ta tin tưởng mới được.
- Bạch Tiểu Phi, anh đủ rồi đó, tôi ăn cơm với bạn ở đây, mong anh lập tức rời đi.
Bạch Tiểu Tuyết đứng dậy, trong mắt lóe lên mấy đạo hàn quang, nhíu mày nói.
Tuy cô không phải võ giả và thuật sĩ, uy áp trời sinh bắn về phía Bạch Tiểu Phi.
Bạch Tiểu Phi thân là người Bạch gia, lại đến báo thù thay Tống Tử Duyệt, đã khiến cô rất không vui.
Vậy mà Bạch Tiểu Phi còn đùa giỡn Mạc Phàm như vậy, không hiểu sao điều này làm lửa giận trong lòng cô tăng lên rất nhiều.
Dù sao Bạch Tiểu Phi cũng đã thấy được, bị Bạch gia phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689163/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.