- Đi, Tống tiện nhân, cô có ý gì?
An Hiểu Hiên nhíu mày, tức giận hỏi.
- Không phải các người còn chuyện sao, các người có thể rời đi trước, là ý này.
Tống Tử Duyệt cười nói.
Cô ta thua, nhưng cô ta đường đường là đại tiểu thư Tống gia, sao có thể quỳ với An Hiểu Hiên học chó sủa, đùa giỡn gì chứ?
- Cô…
- Thế nào, còn không phục, muốn tôi bảo người tiễn các người không?
Thu Minh Nguyệt cười nói.
Anh ta mới mở miệng, mười mấy đại hán áo đen lập tức đi từ bốn phía tới, đến gần đám Mạc Phàm.
- Các người muốn chơi xấu sao?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, cười mỉa nói.
- Không sai, cậu có ý kiến sao, tiểu tử.
Thu Minh Nguyệt nâng cằm, nhìn Mạc Phàm nói, vẻ mặt như mình là quý tộc hơn hẳn người khác.
- Các người đã không thực hiện theo giao ước, tôi sẽ khiến các người làm.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Quỵt nợ với hắn, có khả năng sao?
- Cậu muốn ra tay à?
Thu Minh Nguyệt cười nói.
Mạc Phàm làm hỏng chuyện tốt của bọn họ, anh ta vốn không định để Mạc Phàm rời đi, dù thế nào cũng phải thu thập một trận mới được.
Đúng lúc tiểu tử này không muốn cút đi, anh ta cầu còn không được.
- Thu thập tiểu tử này cho tôi.
Thu Minh Nguyệt cười âm hiểm nói.
- Dạ, thiếu gia!
Mấy người đàn ông cao lớn uy vũ cử động tay chân, cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689159/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.